Năm thứ năm của Long Tôn hoàng triều Cảnh Đế, giang hồ cũng đã gần năm mươi năm sóng yên biển lặng, bỗng nhiên xuất hiện một thế lực, hoành hành đại giang năm bắc với xu thế chẻ tre, bất quá chỉ trong ba năm, thế lực này thực đúng là hậu sinh khả úy. Mặc dù trên danh nghĩa không người nào nguyện ý thừa nhận, nhưng chín phần người trong giang hồ cũng ngầm nhận định trong lòng: đây chính là bá chủ danh phù kỳ thực trong chốn võ lâm.
Thế lực này tự xưng là Ma Cung, trừ Tổng cung thần bí không ai biết đến, thì cấu trúc Ma cung là do sáu Đại Ma Cung tạo thành, có điểm khác biệt với Tổng cung chính là, địa điểm của sáu Đại Ma Cung này mọi người đều biết. Có sáu thành trì phồn vinh nhất Long Tôn hoàng triều, trong mỗi tòa thành đều có một tòa Ma Cung chiếm giữ nơi phong thủy tốt nhất cảnh sắc đẹp nhất, vừa huy hoàng vừa hoa lệ, có thể sánh ngang với Hoàng cung. Có thể nói thẳng, sáu Đại Ma Cung này, tài phú thế lực là thiên hạ đệ nhất, tuy có thể thấy được bên trong Ma Cung, nhưng rất ít người có thể ra vào.
Hắc bạch lưỡng đạo, không ai tiếp cận với Ma Cung, cũng không được mời tới Ma Cung làm khách, đương nhiên, cũng có một chút tò mò, không cam lòng; cũng khinh thường chính đạo đại hiệp, tà đạo chí tôn tuy không được mời nhưng vẫn nghênh ngang xông vào, nhưng rốt cục đều chỉ thấy người mới cười không thấy người cũ khóc, nơi này chỉ có người đi vào chứ không có kẻ đi ra.