7 giờ tối.
Vùng trời bao phủ trong một màu đen kịt trời. Sự bận bịu không kể ngày đêm cuối cùng cũng chấm dứt. Tần Duệ Minh thuận tay quăng cây bút lên mặt bàn, cả người mệt mỏi ngả ra lưng ghế, hai tay day nhẹ huyệt thái dương. Nhốt mình ở công ty cả ngày, cuối cùng anh cũng xử lý xong đống tài liệu và công việc còn tồn đọng.
Tần Duệ Minh tính sẽ chợp mắt một chút rồi sẽ về nhà, hàng mi dài vừa khép lại thì bên ngoài vang lên những tiếng gõ cửa đều đều.
Anh cau mày ngồi thẳng dậy không vui lên tiếng.
- Mời vào!
- Anh chưa về sao?
- Biến đi, đừng làm phiền anh.
Ngô Sơn mặt mày nhăn nhó ngồi trên bàn của Tần Duệ Minh mồm quạ nói.
- Không lẽ anh và chị dâu cãi nhau rồi?
Tần Duệ Minh không lên tiếng, hai hàng lông mày cau chặt lại.
Cho rằng mình đã đúng, Ngô Sơn thở dài một cái quay mặt qua cửa sổ.
- Phụ nữ thật phiền phức, biết vậy em đã chẳng kết hôn rồi, cứ sống một mình có phải thoải mái không?
Ngô Sơn còn định cẩm thêm nữa bỗng điện thoại cậu đổ chuông, nhìn dãy số không ngừng hiển thị trên màn hình, lông mày cậu chau lại.
- Vợ ơi, anh nghe!
- Anh đang ở đâu vậy?
- Anh còn đang ở công ty, chắc hôm nay sẽ về trễ.
Không biết Thanh Hà đã nói gì, sắc mặt Ngô Sơn tái mét theo từng nhịp thở.
- Được rồi, đừng khóc, đừng khóc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208806/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.