Bệnh tình của Trình Hoa ngày một tồi tệ, ngoài Hồ Anh Vũ ra cô không chịu gặp bất kì một ai, ngay cả Thanh Hà cũng không.
Mỗi lần mở cửa vào Hồ Anh Vũ đều trông thấy Trình Hoa ngồi co tròn lại một góc tường, trông như người mất hồn nhìn về xa xăm. Tình trạng này đã kéo dài hơn một tuần nay.
Hồ Anh Vũ hiểu mẹ quan trọng với Trình Hoa như thế nào, càng khó trách được việc Trình Hoa nghĩ quẩn. Mấy ngày trước Trình Hoa đã uống thuốc ngủ tự tử, mấy ngày sau lại định nhảy lầu từ tầng hai của bệnh viện xuống. Lần nào cũng bị Trần Thế Lãm phát hiện ra nên hôm nay mới có chuyện mọi người có thể ra vào đơn giản vì cánh cửa sớm đã bị Trần Thế Lãm đạp hỏng mất tiêu rồi còn đâu.
Đứng giữa gian phòng, cô, Trình Hoa và Thanh Hà, ba người ôm nhau khóc nức nở. Lớn lên bên nhau, ba người xem nhau như chị em ruột, nếu không phải mấy năm trước Thanh Hà ra nước ngoài định cư thì mấy người bọn cô đã là một. Nay một trong ba người xảy ra chuyện, hai người còn lại không thể không đau lòng. Gần đây Trình Hoa rất ít khi bình thường, khi thì thu mình lại một xó, khi lại phá lên cười điên dại.
Trình Hoa bất ngờ xô mạnh Hồ Anh Vũ và Thanh Hà ra, còn mình thì lùi về một góc giường.
Mắt Trình Hoa dường như rất hoảng loạn, lại dường như đang nói sản điều gì đó.
"Con không biết điều gì cả, con không biết điều gì cả."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208805/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.