Sớm hôm sau, Tần Duệ Minh đi làm từ rất sớm.
Đứng trước một bàn đầy thức ăn, Hồ Anh Vũ mặt mày méo mó ngồi xuống ghế.
Khập khiễng xách đồ đạc ra xe, vừa đi Hồ Anh Vũ vừa quay đầu lại giục.
- Thanh Hà, mày đi nhanh giùm tao với.
- Mày nói nghe quá, vác đống đồ này xem mày còn đi nhanh được không? - Thanh Hà bực dọc nói.
Hồ Anh Vũ khóe môi co giật, thế giới này cũng lọan quá rồi. Rõ ràng phải gọi là dâu, thế mà nó cứ xưng tao, gọi mày. Phản, phản hết rồi.
Tâm trạng Hồ Anh Vũ đang bức bách, cần đi mua sắm để hạ nhiệt.
Thanh Hà đi sau cô, mặt mày rót mồ hôi hột. Sáng sớm đã bị con bạn lôi ra ngoài đường làm công tác tình nguyện này, có phải số cô cũng quá khổ hay không?
- Mày tính đi chạy nạn chắc, mua nhiều đồ như vậy để làm gì? Sao không mua hẳn cả khu trung tâm này luôn đi. Ông chồng nhà mày giàu mà.
Thanh Hà nói một tràng mà không hay nét mặt Hồ Anh Vũ đã xám xịt.
Nhưng có một điều Thanh Hà đã nói đúng, Tần Duệ Minh giàu mà, đã vậy, cô cho anh nghèo một lần cho biết.
- Đợi tao!
Nói rồi, Hồ Anh Vũ thả đống quần áo mới mua được vào xe, quay người lại vào khu trung tâm.
Thanh Hà vốn là muốn nói đùa, ai nghĩ Hồ Anh Vũ lại tưởng thật, nhìn bộ dạng hùng hồ như đi đánh trận giả của bạn mình, Thanh Hà đen mặt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-tuong-cua-em-la-duoc-yeu-anh/3208807/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.