Buổi sáng, Thiên Thai Hậu Sơn.
Đỗ Anh Vũ giờ phút này đang giơ lên cái cung bằng ngà mà hắn vừa được một tên Ngô gia hạ nhân ném cho, đôi mắt tròn to, cả người tràn ngập mộng bức.
Đảo mắt nhìn quanh một vòng, thấy từ xa xa đám tiểu thư công tử đang nô nức tụ tập lại, một đám nam thanh nữ tú quần là áo lượt cười cười nói nói với nhau, nhìn bọn hắn một thân Cẩm y xúng xính trang sức, phục trang cầu kỳ khiến Đỗ tiểu tử nhất thời không hiểu đám này là đến đi săn bắn hay là đi trẩy hội nữa?
Nói thật ban đầu Đỗ Anh Vũ là ngửi thấy cái mùi không đúng rồi.
Mùa đông đi săn?
Không phải cái hoạt động này là nên chờ đến đầu Xuân hay sao?
Lúc này động vật ngủ đông gần hết, ngươi là muốn săn cái mẹ gì?
Mang theo một đống thắc mắc, Đỗ Anh Vũ khi đến nơi cuối cùng cũng hiểu ra chân tướng của cái gọi là “Tiệc Săn” này...
Nhìn đám công tử ca mang theo đủ loại cung khảm vàng bạc đá quý, một thân phục sức so với ngày thường còn sặc sỡ, sai phái đám hạ nhân thì tha lôi lều vải, tại địa phương bày trại đốt lửa, Đỗ Anh Vũ cũng liền cạn lời...
Con mẹ nó!
Đi săn cái rắm!! Đây là đi dã ngoại!!
Cảm giác tựa như Đỗ Anh Vũ kiếp trước cùng trường đi thăm quan du lịch cũng chẳng khác gì.
Muốn đi săn tất nhiên cần phải có con mồi, vấn đề này không cần đám người ở đây lo lắng, Ngô gia đã chuẩn bị từ lâu, đám dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360651/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.