Ánh sáng nhạt nhoà chiếu vào bên trong nội phòng, từ từ soi rọi đến từng ngóc ngách bên trong.
Phía trên chiếc giường lớn, cái màn đang yên lặng bỗng nhiên động đậy, một cánh tay trắng trẻo của thiếu nữ thò ra, vươn tới cái gối trên đầu giường khiến nó rơi xuống đất, nằm lẫn lộn trong đống quần áo và những vật dụng trang sức dưới sàn. Bây giờ trong phòng ánh sáng vẫn còn mờ mịt, cô nàng nhanh chóng vươn tay tóm lấy cái gối và quần áo lên trên.
Có lẽ là sợ người khác tỉnh giấc nên động tác này rất nhẹ nhàng, qua một lát, nàng ta lại vươn tay lấy nốt mấy thứ còn lại, động tác có vẻ khá mệt mỏi, uể oải.
“Đầu thật đau.” Trong cơn chếnh choáng, Ngô Thành Trà khẽ nhíu mày, hậu kì của một trận rượu chính là như vậy, đầu đau mắt mờ, cả người như đi mượn.
Bộ dạng lúc này của nàng vừa lả lơi vừa tuềnh toàng, đầu tóc rối mù, trên thân chỉ khoác lấy một chiếc áo giao lĩnh lót mỏng, áo yếm chẳng thấy đâu, bên dưới là một chiếc quần mỏng tan, chút vải trên thân như thể cố gắng che đậy một thân hình phổng phao đương lúc nẩy nở của thiếu nữ.
Đây là đâu?
Nàng liếc nhìn qua căn phòng xung quanh hồi rồi ngay sau đó giật mình khi chợt nhận ra nó không phải là phòng nàng, rất nhanh, hàng loạt ký ức giống như thủy triều ùa về khiến Ngô Thanh Trà nhớ ra bản thân sao lại ở nơi này.
Quay đầu sang bên chợt thấy một thân áo bông Lý An Bình vẫn co quắp ngủ ngon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360650/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.