- Đại quan nhân, vậy ngươi định giá ta bao nhiêu đây?
Dương Đoan Hoa mắt phượng trong veo hiện lên vệt nhu nhược sợ hãi nói:
Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng, nàng ở gần Đỗ Anh Vũ lâu ngày, tự nhiên cũng học được từ hắn không ít...
Đặc biệt là về khoản diễn xuất.
Không thể không nói nữ hán tử xuất ra tư thái nhu mềm mật ngọt lại có một loại cảm giác mâu thuẫn nhưng quyến rũ lạ kì, hại Đỗ Anh Vũ gần bên cũng trợn mắt, nội tâm giao động liên hồi...
“Mẹ nó, bà nương này cũng không phải không biết sử dụng lợi điểm của bản thân mà.” Đỗ Anh Vũ tặc lưỡi nghĩ thầm.
Ngô Luân đám người khi nhìn thấy nữ nhân họ Dương tư thái uyển chuyển đi tới chỗ mình thì con mắt trố hết cả ra, nhìn Dương Đoan Hoa từ trên xuống dưới không rời nổi mắt, dáng người cực phẩm, đôi chân thon dài, thân thể chỗ lồi chỗ lõm, phong tư vượt bậc...
Mẹ kiếp, vưu vật này quả thực là cực phẩm.
Nếu có thể cùng nàng qua một đêm thì tổn thọ mười năm cùng đáng...
Đó chính là suy nghĩa chung của đám công tử ca đứng ở chỗ này.
Giống như không kịp chờ đợi, Ngô Luân đôi tay chà xát một hồi, đôi mắt hau háu nhìn, bày ra vẻ mặt trư ca tiến lên nói:
- Mỹ nhân, theo ta đi, bổn công tử tuyệt không bạc đãi...
Vừa nói, hắn vừa tiến tới chỗ họ Dương, thế nhưng lúc gần chạm tới thì đột nhiên có cảm giác như bản thân vồ hụt, câu chữ cuối cùng không kịp nói ra thì đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360637/chuong-300.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.