Đầu tháng 12, Đông Chí.
Mùa đông năm nay đến muộn, thế nhưng cảm giác lạnh giá hơn mọi năm.
Tại Minh Nguyệt Biệt Viện tiền sảnh, Lý Kế Nguyên một thân hồng y tươi tắn đang cùng một hắc y lão nhân ngồi trên tràng kỷ đánh cờ.
Hai người giao phong kỳ đạo đã lâu, sắp sửa đến hồi hạ bàn thu quan, lão nhân áo đen nâng quân cờ đen trong tay lên, điệu bộ có chút ngập ngừng, nâng lên rồi hạ xuống, muốn đánh lại thôi.
Quá nửa ngày, lão ta có chút ngại ngùng, liếc liếc nhìn Lý Kế Nguyên, bày ra trương mặt mo nói:
- Lý huynh, hay là đánh lại...
Lý Kế Nguyên vuốt ve chỏm râu bạc, bày ra dáng vẻ tự đắc, giọng điệu khiêu khích đáp lại:
- Ngươi nói thử xem?
Hắc y lão nhân thở dài, thuận tay vòng ra sau lưng, đấm đấm cái lưng eo một hồi, thở dài mà nói:
- Ài! Già cả rồi, lẩm cẩm, cờ đạo đã không còn theo kịp người...
Nghe đến đây, Lý Kế Nguyên thiếu chút nữa không nén được xúc động muốn lật bàn đánh người.
Xin nhờ, xét về tuổi tác ta còn lớn hơn ngươi có được không?
Đánh kém thì cứ nhận ra đánh kém đi! Còn bày đặt...
Ngoài cửa, một trận Hàn phong thổi đến mang theo hàn ý bủa vây tứ phía, hắc y lão nhân cảm thấy mu bàn chân mình lạnh toát, không khỏi rùng mình một cái.
Lý Kế Nguyên lắc đầu cười người bạn già này, ngay lập tức ra lệnh cho hạ nhân mang chậu than mới lên, bản thân thì thu cờ, miệng đều đều nói:
- Ta thật không nghĩ lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360636/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.