- Công tử! Người đã đến đông đủ!
Hoàng Thành tiến về trước lều trại của Đỗ Anh Vũ, cúi đầu chắp tay nói.
Hắn hiện tại vẫn đeo mặt nạ như thể muốn che dấu đi cái cảm xúc phức tạp hiện giờ.
Đỗ Anh Vũ lúc này cũng vừa mới hoàn thành xong bài tập vung đao buổi sáng, ném thanh đao sang một bên, hắn quay lại nhìn tên thuộc hạ, cười cười nói:
- Được! Đợi ta một chút!
A Tiễn thấy công tử luyện tập xong thì rất hiểu chuyện, chạy tới mang chậu và khăn đến cho Đỗ Anh Vũ lau mồ hôi, điệu bộ thuần thục như thể đã là nô bộc lâu năm của họ Đỗ vậy.
Đỗ tiểu tử liếc mắt nhìn tên thiếu niên tóc tai bù xù như ăn mày này, cười như không cười, sau thì vẫn tiếp nhận khăn ướt từ tay hắn.
Xong xuôi, A Tiễn rất nhanh lại ôm chậu nước cùng khăn mặt lui xuống, Đỗ Anh Vũ nhìn theo bóng dáng gầy gò biến mất thì khẽ nhíu mày, liếc sang chỗ Hoàng Thành vẫn còn đang chắp tay đứng chầu trực, nhàn nhạt nói:
- Đây là ý của ngươi?
Hoành Thành giật mình, hơi lui ra đằng sau, cúi đầu, khẩn trương nói:
- Công tử, ta... ta chỉ là thấy bên cạnh công tử cần có người chăm lo sinh hoạt, trong doanh toàn nam nhân thô kệch, sợ rằng không tiện, thiếu niên này ta cảm thấy rất biết điều nên mới tự tác chủ trương, mong công tử... thứ tội!!
Đỗ Anh Vũ vẫn chăm chăm nhìn hắn, nụ cười vẫn vậy không có đổi, nhưng không hiểu vì sao nó lại khiến cho họ Hoàng lạnh sởn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360540/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.