Rõ ràng một quan điểm thế này, từ khi tiền tài ra đời, xã hội phân chia giai cấp, thì cái thứ gọi là hữu nghị, cảm kích đã không còn tồn tại nữa.
Đỗ Anh Vũ hắn giúp người chỉ để nhận tiền tài hiện vật, không có nhận bằng khen!
2 thành lợi ích là cái giá của hắn.
Cái này tự nhiên là công phu ngợm sư tử, nâng giá tận trời chờ trả giá dưới đất.
Nhưng điều Đỗ Anh Vũ bất ngờ là đối phương lại tại chỗ nhận lời, khẳng khái quyết đoán gật đầu.
Mẹ kiếp!
Đại ca, có biết 2 thành lợi ích là gì không vậy? Là 20% tổng chiến lợi phẩm đó!
Các ngươi thật để một thằng nhóc con khoa môi múa mép, nói linh tinh dăm ba câu liền đạt thành thoả thuận thu lấy 1 phần 5 số tài sản chiếm được, hào sảng như vậy, đại khí phách như vậy... cha mẹ vợ con các ngươi ở nhà có biết không?
Nhưng dù gì đi chăng nữa thì sự việc cũng đã thành, Đỗ tiểu tử mặc dù có phần khó hiểu nhưng cũng chẳng muốn thay đổi thỏa thận này.
Chỉ là... mọi thứ đến quá dễ dàng khiến hắn bỗng dưng nảy sinh ra có chút lo lắng mà thôi!!
- Đỗ Sứ quân, nghĩ gì vậy?
Đỗ Anh Vũ ngẩng đầu lên, liền thấy khuôn mặt béo phệ của Hoàng An Huy núc ních cười, hắn cầm ly rượu đi tới trước mắt Đỗ tiểu tử, mở miệng hỏi thăm.
- Không có chuyện gì, ta là đang suy nghĩ về cuộc chiến sắp tới thôi!
- Ồ! Không biết Đỗ sứ quân nghĩ ra điều gì? - Hoàng An Huy mỉm cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360525/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.