Bình minh thắp sáng xua tan đêm lạnh, mang đến cho vùng đất hoang vu này một ít nắng ấm nhưng lòng người nơi này đều sớm tản mát từ lâu.
Một thiếu niên vịn mẫu thân của mình ngồi xuống sườn đất, lưng hơi tựa vào một cái thân cây bên cạnh, suốt một ngày một đêm bôn ba, cả hai mẹ con đều vô cùng mệt mỏi trong cả một chặng đường dài.
Thiếu niên ôm cánh tay của mẹ hắn, hơi ghé vào lòng mẹ ngủ, cả người hưởng thụ cái ánh nắng ấm áp chiếu trên thân mình.
Nhưng bốn phía chuyền tới âm thanh huyên náo khiến hắn khó lòng mà ngủ được, cũng không dám thật ngủ.
Bọn hắn không chỉ có một mình, xung quanh hai mẹ con là một lượng cực lớn lưu dân quy tụ, dựa vào khẩu âm đều biết là người trong vùng, tất cả lưu dân đều đã bị tặc quân xông tới cướp đoạt, đốt nhà, huỷ gia viên, nhưng bọn hắn chỉ cướp tiền tài lương thực chứ không có giết người, không, phải nói là rất ít giết người.
Lưu dân quy tụ ở đây bọn hắn đều là dân cư sống tại quanh khu vực Ung Châu Thành suốt mấy đời nay.
Ung Châu thành có sông lớn vắt ngang, phía Đông là Uất Giang, phía Tây chia làm hai nhánh hướng Tây Bắc gọi Hữu Giang, hướng Tây Nam gọi Tả Giang.
Quanh năm phù sa bồi đắp, so không được với vùng Đồng Bằng Châu Giang ở Quảng Châu nhưng cũng tương đối không tệ rồi.
Chỉ là mùa thu hoạch gần tới, nông dân còn chưa vội vui mừng vì sắp thu được thành quả thì chiến sự đột khởi.
Ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-loan-than-tac-tu/360526/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.