Bắc Nguyên Quốc. Nguyên Kinh ( Bắc Kinh ngày nay).
Tuyến rơi trắng xoá ngập đường ngập lối, đâu đâu cũng là một màu trắng bao phủ.
Ngô Khảo Tước phiên lòng, hắn có quá nhiều con , lại nhiều con trai, lắm khi không phân biệt được thằng nào với thằng nào, chỉ dựa vào mẹ chúng để phân biệt con. Cả ngày về tới hậu cung là nhũn cả não. Tiếng khóc, tiếng cười , tiếng đánh nhau trẻ con chí choé, tiếng dành đồ chơi.
Trận đại tuyết vừa rồi làm xập rất nhiều nhà dân, cũng may kỵ binh Thảo nguyên coi khinh trời gió tuyết cho nên có thể cấp cứu khắp nơi giảm thiệt hại nhân mạng.
Nhưng tiền tài vật chất là không thể nào ngăn nổi tổn thất.
Nhà hắn Bắc Nguyên nghe có vẻ hùng cường, có vẻ ghê gớp, nhưng người trong chăn mới biết chăn có rận. Nhị ca vừa đi khỏi Bắc Nguyên thì nơi này bị đánh về nguyên hình… nghèo.
Tiền bạc Ngô Khảo Tước bắt chẹt của Đại Tống không ít, lương thực bắt chẹt không ít, nhưng nhân khẩu tăng quá nhanh.
Hà Bắc là nơi sản xuất chính lại đang bách phế đãi hưng.
Nơi này trải qua tổng cộng 3 lần hạn hán, 2 lần binh đao, một lần di dân quét sạch, bây giờ mới di dân lại tầm 5 triệu để tái kiến thiết.
Hắn có tiền cũng cần có thời gian mới kiến thiết được nơi này chứ. Lại còn vấn đề nhân tài, tổ kiến lại dân chính, Hà bắc không phải thảo nguyên, thảo nguyên không quá khó quản lý, chỉ cần phân đúng bãi cỏ , hồ nước là có thể dân thảo nguyên tự quản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338883/chuong-456.html