“ Anh rể ngươi tại sao không dẫn binh thần tốc lao đến Tế Nam? Binh quý thần tốc nhé” Hoàng Nhan A Cốt Đả vừa ôm lấy mũ giáp vừa lên tiếng phát biểu, hắn biết mình mở miệng thế nào cái đầu này cũng bị sưng, vị anh rể Đại Vương này dù nói đúng hay nói sai đều tìm cớ gõ đầu hắn giống như có thù với cái trán của hắn vậy. Cũng may hành quân đánh trận nha, trán bóng loáng cạo đầu một nửa cho dễ đội mũ sắt, lại có thêm một lớp vải độn buộc trên đầu giảm sóc, cho dù anh rể là thần thông cái thế cũng gõ không đặng.
“ Ngu ngốc” Ngô Khảo Tước một bên thúc ngựa nhìn đáng vẻ của Hoàng Nhan A Cốt Đả cảm thấy thằng này quá ngu.
Ầy, cái cảnh tượng này sao giống giống một cái gì đó, xem nào, hình như là Đại bá hauy gõ nhị ca như vậy.
Nhị ca cũng có lúc ôm mũ sắt tham gia ý kiến kết quả đâu.
Để nhớ lại coi.
Boong.
Cán đao chạm vào mũ sắt con mẹ nó âm thanh thật vang dội.
Hoàng Nhan A Cốt Đả hai mắt đảo mòng mòng, tai ù đặc một mảng, trời đấy quay cuồng, may mà thằng lỏi này từ nhỏ sống trên lưng ngựa nên phản ứng tức thời rạp mình ôm lấy cổ ngựa mà thở dốc.
“ Đại Vương, quân tử động khẩu không động thủ, ngươi cả ngày năm lần bảy lượt bắt nạt ta coi gì là anh hùng?”
Hoàng Nhan A Cốt Đả mặt mày méo mó hai mắt ướt nhẹp gào thét.
“ Á à, còn muốn gào, ngươi muốn tạo phản” Ngô Khảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338696/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.