“ Đỗ tướng quân, Đỗ Siêu tướng quân.... tướng quân”
Hà Bắc quân doanh đám nông dân khởi nghĩa chủ soái Lưu Hữu Tài đang hớt hải kêu to gọi nhỏ.
“ Lưu đại soái, ngươi dù sao cũng là Soái ba quân, lúc này cứ hô to gọi nhỏ còn ra cái gì quân uy”
Trướng bồng có phần khá tươm tất vén mở , một thân quang minh khải giáp Tống triều nhưng làn da gương mặt đặc hữu người phương nam bước ra.
“ Đỗ tướng ngươi chớ cười ta nữa, cả cái doanh này ai không biết ngươi mới là danh phùng kì thực thống soái. Ta Lưu Hữu Tài à không Hữu Lượng , Hữu Lượng có bao nhiêu cân thực lực tự ta hiểu đâu”
“ Lượng soái, quân là quân, thần là thần, soái là soái, tướng giữ phận tướng. Ta tuy kinh nghiệm quân sự có phần hơn, đó là bởi vì tử nhỏ ta được đào tạo để dẫn binh đánh trận, lại trải qua kinh nghiệm chục trăm trận chiến lớn bé. Nhưng nếu nói ta là soái thì trăm vạn lần không đúng, ở nơi này chỉ lời ngươi nói ra thì toàn doanh mới tin phục, toàn doanh mới liều mạng phấn chiến nha”
Lưu Hữu Tài vò đầu gãi tai, hắn nghe vị này Đỗ đại nhân nói có lý, bản thân hấn cũng không hiểu vì sao một thân tiểu thương lại khiến nhiều người nghe hắn tin phục hấn đến vậy.
“ Chết thật, mải chuyện quên mất, tả doanh hôm nay lại có hơn hai trăm người bỏ trốn, Hữu doanh bỏ trốn lên đến năm trăm... Đỗ tướng nếu tình trạng này tiếp diễn ta hẳn là tư lệnh can quang thống soái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338697/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.