" Anh rể lần này phải cử ta đi Tế Nam, ngoài chị gái ta xinh đẹp ta còn một muội muội, cho ta đi Tế Nam ta xin hứa sẽ trói muội muội đến hiến cho anh rể"
" Em rể Đại Vương của ta ơi, ngươi đánh đập hành hạ ta bao lâu ta không than một lời, cái này đi Tế Nam phải có phần ta a" Khóc lóc thảm thiết cầu xin.
" Hoàng Nhan thằng nhãi biết đi, mình ngươi bị ăn đòn chắc, ta cũng ăn đòn đâu kém ngươi. Em rể Đại Vương, lần này không thể quên có một cái anh vợ này nhé"
" Anh rể..."
" Em rể..."
Quân trướng lúc này loạn cào cào, đám trẻ tuổi tướng quân khóc lóc thảm thiết xin đi Tế Nam, đã biết ở Trịnh Châu không có đánh lớn làm sao kiến công cho được, lần này cuộc chiến liên quan phong hầu bái tước, không đi Tế Nam đồng nghĩa con mẹ nó bỏ lỡ cơ hội ngàn năm một thủa.
Vậy là bao nhiêu độc chiêu ăn vạ bỉ ổi nhất được tung ra ngoài mục đích chỉ có một đó chính là được đi Tế Nam.
"Anh rể ngươi phải thương sót ta, chị gái ta vẫn còn bị Tống quân vây hãm ở Huỳnh Dương , cháu ngoại của ta còn không được gặp mặt, ta đây mới là đáng thương nhất. Ta với Tống thề không đội trời chung. Tế Nam cuộc chiến không thể thiếu ta"
Một đám Liêu tướng khinh bỉ quăng ánh mắt. Trịnh Thành Công ngươi không đái một bãi mà soi, ngươi là người Tống đó. Cơ mà không ai nói ra miệng, đây là cửu cửu ruột thịt của Thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338695/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.