Chương trước
Chương sau
Vấn đề giữa chọn lựa Gia Luật Tuấn hay Hoàng Nhan A Cốt Mẫn để buff là một vấn đề khó lựa chọn.
Nếu chọn Hoàng Nhan A Cốt Mẫn thì nghe có vẻ hợp lý hơn vì người Kim khả năng gây tổn thương cho Đại Tống sẽ cực mạnh, trong lịch sử đã chứng minh việc này.
Nhưng để buff người Kim thì cần rất nhiều công phu và thời gian, lúc này các bộ lạc Nữ Chân còn chưa thống nhất nữa là. Muốn dựng nhà Hoàng Nhan lên thì không có vài năm là không được. Nhưng nếu dựng Kim thì các kế hoạch thâm nho nhọ đít của Ngô Khảo Ký sau đó sẽ xuôi hơn nhiều.
Còn nếu trợ Gia Luật Tuấn thì nhanh vì Đại Liêu đã có sẵn nền móng chỉ cần Gia Luật Tuấn hạ bên Gia Luật Hồng Cơ và chỉnh lí Đại Liêu là có thể gây hấn với Đại Tống rồi. Nhưng nếu dựng Gia Luật Tuấn thì có quá nhiều bất cập cho thu chi khoản nợ với Đại Tống .
Ngô Khảo Ký đắn đo bởi hắn cũng muốn về Đại Việt lắm rồi, muốn về Bố Chính để xem tình hình nơi đó ra sao.
Ngô Khảo Ký dĩ nhiên tin tưởng Lý Thường Kiệt nhưng dẫu sau hắn vẫn chưa nhận được tin của Bố Chính nên sốt ruột vô cùng.
Trong lúc Ngô Khảo Ký nghĩ về Bố Chính thì Lý Thường Kiệt ở Bố Chính làm gì lúc này.
Vị lão nhân quân sự này già nhưng cứng vô cùng dưỡng lão trốn về Bố Chính cũng không yên thân. Đi theo Lý Thường Kiệt còn có gia tộc đệ tử Ngô gia năm ngàn người. Nói trắng ra là năm ngàn quân binh giả danh gia đinh mà thôi. Trong đó có cả trăm tướng lãnh chỉ huy quân sự kinh nghiệm.
Hoàng tộc nói Lý Thường Kiệt hiếu chiến có chỗ bôi nhọ nhưng cũng có chỗ không quá sai. Lý Thường Kiệt thực tế là một lão thành quân sự cùng ngoại giao chính trị. Nhưng đường lối chính trị của ông hơi bị cứng đối với các nước bé. Lý Thường Kiệt chân ướt chân ráo đến Bố Chính đã chuẩn bị động binh. Phải, Tết nhất đến nơi mà lão vẫn động không thương tiếc.
— QUẢNG CÁO —

Khmer quân bị đuổi về nước, có bác Kiệt thái thượng hoàng ở nơi này thì không cần thiết phải duy trì quân đội ngoại bang bảo vệ Bố Chính . Mất mặt. Người Khmer đi voi chiến để lại, Lý Từ Huy trấn lột 500 voi chiến loại tốt nhất trong đó. Thằng cu Jayavirahvarman II thiếu mẹ gì voi. Trả người cho nó là được à không viện trợ thêm cho 20 khẩu Đại Soái Pháo đi theo quân coi như đổi 500 voi chiến. Chỉ biết sau khi Jayavirahvarman II nhận được pháo, bắn thử thì khóc ròng chạy về dãy đành đạch với Mĩ Dung. Cớ sao Chị dâu không thu luôn ngàn voi sau đó cho hắn 40 khẩu pháo. Đây là ý gì… hu hu hu tôi đâu cần đem voi về đâu… Nhìn đi nhìn đi… voi chạy nhông nhông khắp nơi tôi đem thứ của nợ ấy về Sri Kottabun chi?
Trên danh nghĩa chỉ huy vẫn là Lý Từ Huy và thực tế là Lý Thường Kiệt đúng chỉ ở nhà bế cháu ngập kẹo chơi. Đại Hổ là con trai của Ngô Khảo Tích nhưng đã bí mật để Ngô Khảo Ký nhận con thừa tự. Thế nhân chỉ biết đó là con trai trưởng của Ngô Khảo Ký và Lý Từ Huy mà thôi.
Tất nhiên Lý Từ Huy cực tôn trọng và nghe lời Lý Thường Kiệt moi chuyện quan trọng liên quan đối ngoại đối nội mà có vướng mắc nàng sẽ đi hỏi. Lý Thường Kiệt không keo kiệt mà dạy dỗ Lý Từ Huy còn hơn dạy đệ tử. Cho nên Lý Từ Huy theo lời Lý Thường Kiệt gơi ý mà chuẩn bị động binh.
Đúng đây là đe dọa triều đình Đại Việt nhưng cách làm quả Lý Từ Huy là chĩa mũi dùi về hoàng tộc khiến họ không thể xuống nước mà tí nữa thì xảy ra nội chiến ở Đại Việt. Thị uy có rất nhiều cách a, không nhất thiết cứ phải hướng về đối thủ mà nhe nhanh nhe vuốt.
Lý Từ Huy ngoại giao cùng nữa Vương Anak Đê -Gaurendraksmi “ Ê hảo tỷ muội, chị thấy vương quốc Anak Đê của em không ổn tí nào cả”
Gaurendraksmi dựa và Bố Chính mà sinh tồn cho nên ở thế yếu nhận làm em. Nhưng mà sự độc lập thì họ vẫn có. “ Hảo tỷ tỷ , Anak Đê ổn a, năm vừa rồi thu hoạch nhiều gạo đâu…. Ăn đã mồm, trên núi sống khổ chết.” Gaurendraksmi sinh hoạt ở hai châu Ô Rí là không tệ chút nào.
Lý Từ Huy lông mi chớp chớp bán manh vô hại giơ ra bản đồ. “ Này nhé tổ long của em vẫn ở vùng Tây Cao nguyên…. Chạy một dọc dài nhỏ hẹp đến tận Hải Vân Đèo mới nối được đến hai Châu Ô Rí. Chiêm Thành chỉ cần chặt ở chỗ này là em mất liên hệ cùng với đồng bào rồi. Vả lại Ô Rí nhị châu tuy tốt nhưng quá xa Tây Nguyên, lâu ngày con dân của em ở xa không thấy mặt Vương sợ có biến”
Lý Từ Huy nói có lý, nhưng mà Gaurendraksmi không ngu. Cả hai người này chị chị e mem ngọt sớt nhưng đều là hạng nữ nhân có máu mặt. Không ai dễ bị lừa cả.
— QUẢNG CÁO —
Thấy Gaurendraksmi có vể nghi ngại cùng ngờ vực Lý Từ Huy ngửa bài thẳng.
Bố Chính muốn hai Châu Ô Rí ( Huế ngày này) để nối liền bờ cõi đến đèo Vân Hải. Bù lại Bố Chính sẽ đánh xuống Lôi Điện Thành ( Quảng Nam – Đà Nẵng ngày nay) cho Anak Đê để trao đổi.
Gaurendraksmi nghĩ đi nghĩ lại vẫn không thể nào kháng cự được đề nghị này, vì Lôi Điện thành trù phú hơn nhiều Ô Rí nhị châu. Từ Kon Tum thủ phủ trước đây của Anak Đê đến Lôi Điện Thành chỉ có 140 km và đường xá thông hơn nhiều nếu phải đi đường núi từ Kon Tum đi đến Hải Vân Đèo thông vào Ô Rí hai châu.
Có được Lôi Điện Thành thì Anak Đê nối liền được một mảnh về cả quân sự, kinh tế, xã hội đều là nhất tuyệt. Gaurendraksmi không thể từ chối được đề nghị này của Lý Từ Huy . Gaurendraksmi đã me Lôi Thành từ lâu nhưng quân chiêm có thủy binh hỗ trợ cho nên Gaurendraksmi chưa dám hành động thiếu suy nghĩ. Nhưng nếu Bố Chính giúp đỡ hoạc chính Bố Chính đánh hạ xuống Lôi Điện Thành rồi đem trao đổi thì Gaurendraksmi sẽ nguyện ý một vạn lần.
Kết quả Chiêm Thành cứ thế bị tình toán.
Lý Thường Kiệt thấy rằng nên đuổi sớm ngoại bang quân đội khỏi Bố Chính nhưng nếu nói thẳng thì phũ phàng quá. Thời gian Medang Lavo ở Bố Chính đã giúp đỡ nhiều, tuy rằng Lý Từ Huy muốn trả công tiền bạc xứng đáng cho họ nhưng đám này không có nhận.
Vậy là vị cáo già Lý Thường Kiệt nghĩ ra một chiêu. Đằng nào đám quân này khi về chẳng đi qua Chiêm Thành. Tiện thể làm một mẻ, ý tưởng đã ra thì Lý Thường Kiệt sẽ hoàn thiện nhanh thôi. Với lực lượng của cả Bố Chính . Medang, LaVo lúc này thì tiêu diệt luôn Chiêm Thành cũng được nữa là. Nhưng mà Bố Chính không có sức đi quản, nếu diệt hẳn Chiêm Thành có khi thành may áo cưới cho Medang và Lavo.
Lý Thường Kiệt đâu có ngu, cho nên đánh Chiêm là đánh nhưng không thể đánh chết. Chỉ chừng nào Bố Chính đủ sức tiếp quản Chiêm thì Lý Thường Kiệt mới đập chết quốc gia này mà thôi.
Không đánh chết thì cướp một mẻ, dù sao không thể để quân đội Medang Lavo đi về tay không đúng không nào? Medang Lavo tướng dẫn quân không dám nhận tiền của Lý Từ Huy nhưng nếu để cướp của Chiêm thì họ vui vẻ a.
— QUẢNG CÁO —

Cướp không chưa đủ. Đánh hạ luôn Lôi Thành trao đổi cùng hai châu Ô Rí của người Anak Đê mới hoàn mĩ. Kêt từ đó phía Nam Tân Bình Lộ có Vân Hải đèo áng ngữ, phía Bắc có Đèo Ngang chặn đứng, phía Tây là dãy Trường Sơn. Phía Đông là biển cả . Cho nên chỉ cần tập trung một lượng hải quân đủ mạnh thì Tân Bình Lộ vô lo mà phát triển. Đây chính là cái nhìn toàn diện của Lý Thường Kiệt . Lợi dụng việc Medang Lavo quân đội trên đường rút về đánh phá Chiêm và thu lợi toàn bộ về cho Bố Chính. Cáo già a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.