Ngô Khảo Ký cau có nhìn vào các bản báo cáo dày đặc trước mặt.
Hắn lúc này than vãn cuộc sống sao mà khó khăn.
Ngô Khảo Ký ao ước có được một nhóm quân sư thực sự bày mưu tính kế cho hắn.
Đám thân binh, sĩ quan đi cùng đánh trận còn được nhưng về mưu hèn kế bẩn thực chưa đủ trình độ.
Ngô Khảo Ký lưỡng lự, rối rắm trong lòng.
Hắn khó khăn không phải vì bạn trận hay tổn thất gì, hắn khó khăn vì thắng trận một cách không rõ ràng lý do khiến cho lúc này Ngô Khảo Ký lâm vào thế bí.
Nhớ lại ngày hôm đó ở cánh đồng Liêu Trung.
Ngô Khảo Ký dặn dò thằng con thứ ba của dòng họ Hô Luân là Hô Luân Xương la lớn Gia Luật Diên Hi đã chết rồi xông lên để tạo thanh thế và đánh tan phòng tuyến tâm lý của đối phương.
Nhưng sự thật là Gia Luật Diên Hi đã chính thức nộp đơn du lịch dài hạn chỗ anh Diêm. Đi theo hắn còn cả đám bộ hạ tướng lãnh cao cấp. Đến hơn 2/3 sĩ quan cao cấp của Đại Liêu tập trung chỗ Gia Luật Diên Hi và trong số đó tử thương quá nhiều.
Hai trăm quả đạn bắn cấp tập trong vòng một phút khiến họ không thể kịp trốn thoát. Cho nên quân Đại Liêu chinh thức rơi vào tê liệt không người chỉ huy. Tất nhiên các thiên hộ của quân Đại Liêu vẫn còn nhiều, nhưng họ là người người tự chiến theo ý của mình, sự kết nối của hơn vạn quân Liêu không còn một chút nào.
Có thể nói trận này là may ăn khôn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-trieu-ba-dao-pho-ma/338658/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.