Tôi không thể ngừng nghĩ đến thân hình Paul đang nằm trên đất cạnh ôtô của chúng tôi.
Khoảng mươi phút sau tôi hết run rẩy và có thể nói được.
- Anh đưa tôi đi đâu? - Tôi nói và hướng về phía trước của chiếc xe.
Mark Ordonez đang hí hoáy nghịch một đồ dùng bằng bạc trên bảng đồng hồ trong lúc lái xe. Tiếng nhạc bỗng tràn ngập trong xe. Nhạc cổ điển, có nhiều kèn co. Trong tình huống như vậy, tiếng nhạc vang lên nghe thật lố bịch.
- Có thích XM không? - Hắn gọi với tôi. - Đây là bản Fly Me to the Moon. Chỗ của thằng khốn Frank[50] là cái áo mưa của ông bố.
Hắn quay tròn cổ. Tóc cắt kiểu đầu đinh, trông hắn giống một bản sao của Victor em trai hắn, song tự chủ hơn, có kỷ luật hơn. Thứ duy nhất hắn đeo lóe sáng là chiếc đồng hồ tay, một chiếc Rolex bằng thép. Sao hắn lại làm tôi sợ hơn em trai hắn? Bên cạnh khuỷu tay hắn có một cái cốc cắm trong giá. Hắn cầm cốc lên và nhấp một ngụm.
- Chúng ta đến đâu đây? - Tôi hỏi lại.
- Chẳng đến đâu hết, - hắn nói. - Lên một chiếc Piper trong sân bay, bay qua biên giới Connecticut ở Rhode Island. Tao sẽ đưa mày bay một chuyến nho nhỏ. Mày đã sẵn sàng chưa?
Câu đó làm tim tôi như rụng xuống. Tôi muốn kêu, nhưng kêu là quá lo lắng cho bản thân. Lúc này, điều cuối cùng tôi muốn làm sau mọi đau đớn và tàn phá tôi đã đem lại cho những người gần gũi là lo cho bản thân.
Tình trạng tê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-ruou-pha-voi/739056/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.