Khoảng mươi phút sau, sự kinh hoàng choán hết người tôi. Tôi nằm úp mặt xuống sàn xe, im lìm như một cái xác trong xe tang. Mark Ordonez lái rất êm, giữ ở tốc độ năm mươi nhăm cây số giờ nhằm không bị chú ý.
Từ những tiếng ầm ầm của các xe tải lướt qua, tôi đoán chúng tôi trên đường I-84 nhằm phía đông đảo Rhode. Còn bao lâu nữa mới tới sân bay? Một giờ?
Tôi dần tỉnh khỏi cơn mê. Đúng lúc nhận ra khắp người đau nhức. Tôi lật nghiêng, co đầu gối cho đến khi gần chạm vào bụng.
Dù con là ai mẹ cũng xin lỗi, tôi nói với đứa con trong bụng lúc run lên vì thất vọng. Mẹ xin lỗi, rất xin lỗi con, con bé bỏng của mẹ.
Tôi bị lắc rất mạnh lúc chiếc xe đột ngột ngoặt sang phải.
- Này! - Ordonez quát, hắn nhìn chằm chằm vào gương lúc chúng tôi lại lùi ra sau lần nữa.
- Thằng cha này say quá. Vào đúng đường đi, ông bạn.
Cú va chạm mạnh thứ hai thúc vào bụng tôi. Ngay sau đó, một tiếng ầm răng rắc, thành bên tay lái chiếc xe tải cong hẳn vào trong. Lạy Chúa! Cái gì thế?
Tiếng va chạm đều đặn cùng sự rung lắc dữ dội trùm lên chiếc xe tải. Tôi nhận ra chúng tôi đã vượt qua những đường khía nhằm giữ lái xe khỏi ngủ gật. Âm thanh như tiếng đồng hồ báo thức kỳ quái tắt hẳn trong đầu tôi lúc trán tôi đập như dùi trống lên sàn xe.
- Đồ chó đẻ! - Ordonez hét lên lúc dận chân ga. Động cơ xe tải gầm vang, sự chấn động ầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-ruou-pha-voi/739057/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.