Năm phút sau đó trôi qua chậm chạp. Làn gió lạnh buốt bỗng thổi qua cửa sổ vào nhà. Tôi đăm đăm nhìn ra những cái cây đu đưa, lúc này nom chúng như trong phim Dự định của phù thủy Blair. Ma quỷ không đến các ngôi nhà mới chứ?
Tôi lại xem đồng hồ. Paul có trở lại bây giờ không? Sao lấy di động trong xe mà lâu thế?
Tôi ra cầu thang và nhẹ hẳn người khi nghe thấy tiếng bước chân của Paul. Anh đang đứng ở ngưỡng cửa trước để mở, tay cầm đèn pin sáng lóa. Anh đã lấy đèn trong thùng xe?
- Anh lấy được chưa? - Tôi gọi xuống.
Ánh đèn chiếu thẳng vào mặt tôi, làm tôi lóa mắt. Rồi những bước chân nặng nề gõ thình thịch lên cầu thang.
- Tắt đi, Paul, - tôi nói. - Đừng đùa nữa.
- Nhầm rồi, mụ phù thủy, - một giọng xa lạ nói. - Rồi một bàn tay thô bạo thộp ngực tôi và tôi bị đẩy ngã ngửa trên sàn.
Không phải chuyện đùa. Không phải Paul.
Trong nửa phút sau đó, tôi không thể làm được gì. Nhìn, thở, suy nghĩ đều làm tim tôi đau nhói. Khi lại có thể tập trung ý nghĩ, tôi giơ tay lên che và liếc nhìn bộ mặt của bóng người đứng im lìm khó chịu sau ánh đèn sáng chói mắt.
- Anh là ai? - Tôi nói.
- Mày không biết à? - Giọng nói hằn học. - Mày có phải vắt óc nghĩ ra một cái tên không hả? Mày đúng là một con sói cái khốn nạn.
Ánh đèn đột ngột chiếu thẳng lên mặt gã đàn ông.
Ôi, lạy Chúa.
Tôi nén tiếng kêu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-ruou-pha-voi/739055/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.