Mẹ của Giang Lăng đã gọi cho tôi.
Khi bà gọi tới, tôi đang cắt móng tay cho Tiểu Tặc. Khoảng thời gian này nó đã cào xước rất nhiều đồ trong nhà, ga trải giường cũng bị cào mấy đường, Tần Vị Ký ngày nào cũng phải thay ga giường mới.
Để tránh cho nó làm xước thảm và ghế sofa trong nhà lần nữa, tôi đã tóm lấy và nhanh chóng cắt móng cho nó.
Vừa cắt xong thì có cuộc điện thoại gọi đến.
Ban đầu tôi muốn sắp xếp cho họ sống ở Bắc Kinh để có thể gần tôi hơn và tôi có thể chăm sóc cho họ tốt hơn.
Nhưng họ đã từ chối.
Đúng, nếu muốn đến Bắc Kinh thì nhiều năm qua đã sớm đến từ lâu rồi.
Họ không phải là những người quên cội quên nguồn, không thể buông bỏ công việc ở quê.
Tôi không nhắc lại nữa mà chỉ hứa sẽ đến thăm họ hàng năm.
Dù sao tôi cũng không cha không mẹ, tự nhiên xem cha mẹ Giang Lăng như cha mẹ mình.
"Tiểu Tạ, hai ngày trước Chu tổng của Tinh Mộng đến tìm và đưa cho hai bác một tấm thẻ, nói rằng đây là khoản bồi thường của công ty. Hai bác không muốn nhưng cậu ta đã để lại rồi bỏ đi. Kết quả, hôm nay bác kiểm tra thẻ, phát hiện có tận hai mươi triệu, hai bác cảm thấy không thể nhận số tiền này, muốn nhờ con trả lại giúp bác."
Tôi mím môi nói: "Đó là việc hắn buộc phải làm. Bác nhận đi."
"Tiền này cầm bác không an tâm..." Mẹ Giang nghẹn ngào nức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539926/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.