Tôi liên hệ Tiểu Trần trở lại đoàn phim.
Đạo diễn Vương biết tôi bị ốm, ban đầu yêu cầu tôi nghỉ thêm hai ngày, tôi thì không muốn phải nằm cả ngày trong căn phòng trống rồi lại nghĩ vu vơ nên đã từ chối.
Chu đạo diễn vẫn muốn tôi tham dự buổi ra mắt phim, tôi cũng muốn gặp Tần Vị Ký nhưng tiến độ phim của đạo diễn Vương đang vội, không thể đi được, tôi chỉ có thể vắng mặt trong tiếc nuối.
Đạo diễn Chu nói phản ứng đối với buổi ra mắt khá tốt, ông hy vọng sẽ có kết quả khả quan hơn sau khi rũ bỏ ảo tưởng của người hâm mộ.
Tôi không quan tâm đến tình hình của bộ phim, tôi mỗi ngày ở trong đoàn quần quật quay phim không kể đêm ngày.
Hai ngày nay cơn ho của tôi không hề thuyên giảm, dù Tiểu Trần mỗi ngày đều nhắc uống thuốc nhưng đôi khi bận quá nên tôi liền quên. Lúc ho nặng hơn, có khi cả đêm tôi còn chẳng thể ngủ được.
Gần đây có rất nhiều cảnh võ thuật, mặc dù eo đã hồi phục khá nhiều nhưng tôi vẫn không thể chịu đựng nổi cái sự hành hạ này. Mỗi ngày chỉ có thể dán thuốc đầy người, cả người đều ngập trong mùi thuốc, chẳng thể ngửi nổi.
Tiểu Trần thấy tôi thực sự khó chịu nên đã lấy nước hoa của cô ấy xịt cho tôi một chút, hai mùi trộn lẫn với nhau khiến mùi thậm chí còn khó ngửi hơn nữa.
"Thầy Tạ, anh khó ăn liền không nói đi, nhưng sao đến mũi còn khó chiều như vậy?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-nam-thu-nam/3539856/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.