Sau khi trở về, việc đầu tiên Dương Vi làm cập nhật trạng thái trên Weibo.
Mời giáo sư uống thuốc: Hãy nhìn đi, tâm trạng giống như đang bay trên bầu trời.[ cúi chào ]
Mẹ Dương theo dõi bọn họ cho đến tận công viên, lúc thấy người đàn ôngxem mặt cuối cùng đã rời đi, mới vội vàng chạy đến chỗ Dương Vi hỏi:“Thế nào? Có vừa mắt ai hay không?”
Dương Vi cười quay đầu, nhìn bà nói: “Những người hôm nay có phải đều do những người bạn trong đội khiêu vũ ngoài quảng trường của mẹ giới thiệu cho đúng không ạ?”
Mẹ Dương kinh ngạc nói: “Làm sao con biết?”
Dương Vi phất phất tay với bà, con thật sự là con đẻ của mẹ sao?
Mẹ Dương kiên nhẫn đuổi theo, dò hỏi: “Không có ai vừa mắt sao?”
Dương Vi dừng bước, bắt lấy bả vai của mẹ Dương nghiêm túc nói: “Mẹ, con còn sống được cho đến bây giờ quả thực đã rất là kiên cường, mẹ khôngcần hỏi con những vấn đề ly kỳ như vậy!”
Mẹ Dương: “......”
“Còn nữa, hôm nay mẹ đã đem định mức một năm của con dùng hết rồi,trong vòng một năm tới xin mẹ không cần bảo con đi xem mắt nữa.”
Mẹ Dương: “......”
Sau khi Dương Vi về nhà, liền ngã mình xuống ghế sô pha, không muốn động đậy một chút nào, uống một cốc cà phê chiều, cơm tối cũng không muốnăn.
Cô trở mình, mở túi lấy điện thoại ra, nằm ở trên sô pha lên Weibo. Status cô vừa đăng lên Weibo đã có hai cái comment trả lời.
Hồ lô lớp học hội họa: Không tin, đây là tin tức giả, đã báo cáo.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/1785688/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.