Theo thứ tự đánh số của mẹ, người thứ nhất chính là giáo sư khảo cổ học.
Giáo sư trông lớn tuổi hơn so với Kỳ Tiếu Ngôn rất nhiều, Dương Vi đoánanh ta khoảng chừng 40 tuổi. Giáo sư lịch sự nghe cô giới thiệu về bảnthân mình, sau đó bắt đầu phân tích hoàn cảnh của cô: “Nghe nói cô làgiáo viên mỹ thuật tạo hình, theo tôi thấy mỹ thuật tạo hình và khảo cổ học rất giống nhau, đều là những môn nghệ thuật. Cô có hứng thú vớikhảo cổ không?”
Dương Vi nói: “Lúc học trung học tôi có đọc qua một quyển tiểu thuyếttên là ‘đạo mộ bút ký’, tôi thấy cảnh tượng trong đó được miêu tả thậthấp dẫn, lúc thi đại học xém chút nữa là tôi cũng đăng ký dự thi ngànhkhảo cổ.”
Giáo sư hỏi: “Vì sao cô không đăng ký?”
“Bởi vì mẹ tôi nói khảo cổ cũng chỉ là đi đào trộm mộ của người khác.”
Giáo sư: “......”
Hắn trầm ngâm một lúc, sau đó nói: “Tác giả quyển tiểu thuyết mà cô nói, có phải là Nam phái tam thúc không?”
Dương Vi kinh ngạc nhìn hắn: “Anh cũng đã xem qua quyển tiểu thuyết này?”
Giáo sư nói: “Tác giả kia vốn dĩ là học sinh của tôi, sau đó bởi vìkhông qua được kỳ thi sát hạch, nên không thể tốt nghiệp được, mới đổinghề sang viết tiểu thuyết.”
Dương Vi: “......”
Giáo sư ngài không cảm thấy, ngài đang chém gió thành bão hay sao….
Cô nhìn giáo sư, cười hỏi: “Nam phái tam thúc chỉ là bút danh của anhấy, anh ấy là học sinh của anh, chắc anh biết tên thật của anh ấy là gìchứ.”
Giáo sư che miệng ho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/157989/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.