Phương Thừa Nhiên hơi ngạc nhiên, sau đó cười nói với Dương Vi: “Đương nhiên có thể.”
“Có thể sẽ rất lâu.”
“Chờ đợi phụ nữ là trách nhiệm của đàn ông, chờ đợi cậu là vinh hạnh của tớ.”
Dương Vi nhịn không được khẽ cười một tiếng: “Từ nhỏ mẹ đã dạy tớ, không được dịu dàng với đàn ông.”
Phương Thừa Nhiên nói: “Vậy tớ sẽ dùng hành động thực tế để thay đổi quan điểm này của bà.”
Hắn mang Dương Vi đến một cửa hiệu cắt tóc rất nổi tiếng trong thànhphố, Dương Vi nhìn biển hiệu, khẽ nhíu mày: “Nơi này hình như phải làhội viên mới được vào.”
Khóe miệng Phương Thừa Nhiên mang theo ý cười: “Không cần lo lắng, chị tớ có thể hội viên cao cấp ở đây.”
Lúc này ở một nơi rất xa tại nước ngoài, chị gái Phương nhận được mộttin nhắn xác nhận thông tin của cửa hiệu cắt tóc, cô co rút khóe miệngấn xác nhận, thầm nghĩ nhất định tên nhóc Phương Thừa Nhiên này lại đilừa con gái nhà người ta rồi.
Dương Vi được một thợ cắt tóc hướng dẫn, ngồi xuống trước gương. Tay của người thợ cắt tóc này rất đẹp, nhẹ nhàng đảo đảo vài cái trên tóc cô:“Cô muốn cắt kiểu tóc gì, cắt ngắn sao?’
Dương Vi suy nghĩ một chút rồi nói: “Có thể cắt ngắn đi một chút, tiếp đó giúp tôi ép thẳng, nhuộm đen, cảm ơn.”
“Được rồi.”
Trong khoảng thời gian chờ Dương Vi làm tóc, Phương Thừa Nhiên vẫn ngồi ở ghế sô pha bên cạnh xem tạp chí, ngoài cửa sắc trời càng ngày càng tối, nhưng trên mặt hắn vẫn không có biểu tình nào gọi là mất kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-la-chuyen-nho/1785689/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.