“Sở?” Sếp Tào cau mày, dường như khó có thể đưa ra kết luận: “ồ, những thứ thuộc niên đại cổ xưa như vậy hình như rất khó phân biệt.”
Diệp Vĩnh Thắng rót trà cho hai người, trong mắt lộ ra ý cười nói: “Hay là vầy đi, để tôi cầm.”
Vừa nói, ông ta vừa cầm lấy tượng phật ngọc, cố ý di chuyển trái phải, nói đùa: “Tôi di chuyển nó, ông ngồi ở xa nhìn xem, nếu như rơi vỡ thì cũng không phải lỗi của ông! Ha ha....”
Giọng điệu của sếp Tào vẫn có phần ngập ngừng: “Thứ này cũng không dễ vỡ như vậy đâu nhỉ?”
Diệp Vĩnh Thắng vẫn nói đùa: “Ở trong tay ông thì chắc chắn không vỡ được, nhưng nếu ông đặt xuống, lại bị người như tôi tùy tiện đùa giỡn, vậy thì sẽ rất dễ vỡ, ha ha ha....”
Sếp Đàm đột nhiên nói: “Sếp Diệp, ông khiêm tốn quá rồi. Tay ông cầm cũng rất vừa vặn, nói không chừng không vỡ được đâu.”
“Uầy, sếp Đàm của tôi, thật không dám giấu, tôi có một đôi như vậy.” Diệp Vĩnh Thắng mở hộp còn lại, lấy ra một tượng phật ngọc y hệt, cầm bằng cả hai tay đưa lên cho sếp Đàm: “Vừa tìm được cách đây không lâu, tôi rất thích, đã định đặt lên cao, cũng không dám tùy tiện động vào.... Ha? Nhưng mọi người nói có kỳ lạ không, hai đêm qua tôi đều nghe nó đang măng tôi, còn rơi xuống làm con trai tôi bị thương, vợ tôi cũng không biết trúng phải độc gì, yêu thích tượng phật ngọc này không rời tay, còn yêu nó hơn cả tôi! Haizz, thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-hon-di-that-su-tuong-toi-la-con-coc-ghe-a-/3617533/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.