Ta bị kẹt trong khe hở, ngay cả xoay người cũng khó khăn, chỉ có thể dùng một tay tranh thủ từng giây từng phút niệm quyết, cố gắng thúc đẩy nội đan.
Nội đan hơi nóng lên, nhưng rất nhanh, lại không động đậy nữa.
Lúc này, Hàn Vị Trung đã rút đao bên hông ra, chém loạn xạ vào tủ.
Lưỡi đao xuyên qua khe hở tủ quần áo, thậm chí còn cắt đứt một lọn tóc của ta!
Ta sợ hãi đến mức nước mắt giàn giụa.
Bàn tay đang niệm quyết bỗng chốc nhanh thêm vài phần.
Cuối cùng thì thuật pháp cũng đã linh nghiệm.
Một luồng nhiệt nóng bừng bừng từ đan điền tuôn trào, chảy vào lồng ngực, hơi dừng lại nơi trái tim một chút, rồi lại ào ạt tràn vào hai tay.
Ta mang theo gương mặt đầm đìa nước mắt lần nữa chui ra từ khe hở, giơ tay phải lên, nhắm chặt mắt, đón lấy lưỡi đao sắc lạnh của Hàn Vị Trung.
Vốn nghĩ rằng một đao này ít nhất cũng khiến ta bị thương.
Ơ kìa? Sao lại chẳng thấy đau đớn gì vậy?
Ta mở mắt, nhìn bàn tay phải lành lặn không chút tổn thương, chạm phải ánh mắt hoang mang của Hàn Vị Trung, cả hai đều sững sờ.
Dù sao hắn cũng là người từng làm việc ở Bộ Binh, nên phản ứng nhanh hơn ta một chút.
Hắn quyết đoán buông tay đang cầm đao, tung một cú đ.ấ.m về phía mặt ta.
Nắm đ.ấ.m của hắn nhắm thẳng vào mắt, ta theo bản năng giơ hai tay lên che mặt.
Ầm!
Hàn Vị Trung bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744411/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.