Có lẽ lần duy nhất trong đời nàng ta thất lễ, chính là nhận thiệp của nhị tỷ tỷ gửi cho Khương Viện, rồI trả lại cây trâm vàng kia ở trong hòn núi giả kia.
Hành động nữ tử trèo tường vào phủ đệ như vậy, rơi vào mắt người như Khương Thục, ta không thể tránh khỏi bị nàng ta trách mắng.
Quả nhiên, vị "người quy củ" này lại bắt đầu rồi.
"Lý Cẩn, muội dù sao cũng là quý nữ xuất thân từ Lý gia danh giá, sao có thể học theo bọn trộm cắp trèo tường..."
Khương Thục nói được một nửa, bỗng đổi giọng: "Ta sẽ nghĩ cách mở cửa hông phủ Quốc công cho muội, đừng trèo tường nữa, cao quá, không an toàn, đừng để bị ngã. Khi đi nhớ thay y phục nha hoàn trong viện của ta, đừng để ai nhìn thấy mặt muội."
A?
Đây vẫn là Khương Thục mà ta quen biết, vị "người quy củ" mẫu mực trong các khuê các sao?
Lời nói của nàng ta, có phải là ý mà ta đang nghĩ không?
Khương Thục nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt ta, cười khổ nói: "Dù có hiền lương thục đức, an phận thủ thường thì đã sao?"
Nàng ta đưa tay ra, kéo ống tay áo từ cổ tay lên đến tận khuỷu tay.
Ta nhìn những vết roi và vết bỏng chi chít trên đó, cả người kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
Giọng nói của Khương Thục khẽ run: "Gia thế Khương gia thấp kém, phủ Quốc công cao quý, cha nói gả thấp lấy cao, liền đưa ta đến bên cạnh tên súc sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744412/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.