Người ăn nước giỏi bơi và chịu lạnh,
Người ăn đất tâm hồn trống rỗng nhưng lại thông minh,
Người ăn gỗ sức mạnh dồi dào nhưng tính khí hay nổi loạn,
Người ăn cỏ nhanh nhẹn nhưng ngốc nghếch,
Người ăn lá có sợi tơ nhưng lại giống như con bướm,
Người ăn thịt dũng cảm và hung hãn,
Người ăn khí có trí tuệ siêu phàm và sống lâu,
Người ăn lúa có trí thức nhưng lại dễ c.h.ế.t yểu,
Người không ăn gì sẽ bất tử thành thần.
— 《淮南子·地形训》 (Hoài Nam Tử - Địa Hình Huấn)
"Tộc chúng ta tu luyện rất nhanh, Thiên đạo vì muốn cân bằng nên đã đặt ra hạn chế, phải đến tuổi cập kê mới được chính thức bước vào con đường Thực giả."
Tử Diệu cúi người, bới từ trong hộp đựng thức ăn ra chiếc bánh quẩy nhân thịt chưa rơi xuống đất, vừa ăn vừa nói.
"Lúc đến Trung Nguyên du ngoạn, ta gặp phải nạn lụt ở Giang Nam, uống nước no nê một trận nên tu thành Thực Thủy giả. Đồ sứ là tinh hoa của đất, bởi vậy ta cần ăn thật nhiều đĩa bát để tu thành Thực Thổ giả. Vì đòi hỏi đĩa bát quá nhiều mà gây phiền phức cho tỷ tỷ rồi, ta xin lỗi."
Ta ngăn cản tay Tử Diệu còn muốn nhặt bánh quẩy dưới đất: "Cái đó bẩn rồi, lát nữa ta làm cho muội cái mới."
Rồi cười lạnh nói: "Được rồi, chuyện này coi như muội qua ải, vậy vị thanh mai trên mặt đất kia thì sao? Muội còn định cãi chày cãi cối với ta nữa à?"
Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ly-can/3744403/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.