Chương trước
Chương sau
Âu Dương Ứng Hùng vừa nói song, bên cạnh ông ta một vị đạo sư đi tới chỉ thấy tay ông ta khẽ khua một cái lập tức trên quảng trưởng từ đâu xuất hiện một cái trụ đá to lớn như cái trụ chống trời, hình dáng cổ sưa, trên đó còn có không ít vết lứt nhỏ và vẻ cũ kỹ, tang thương của năm tháng.
Hẳn là lai lịch của cái trụ đá đó đã có rất lâu rồi, nhưng không có để cho môn sinh bên dưới phải tò mò quá lâu, Âu Dương Ứng Hùng liền cất tiếng giải thích.
“Khảo hạch chiêu sinh của học viện cũng như những năm trước đó, những thí sinh muốn được vào học viện cần phải trải qua ba cửa ải khảo hạch mới có được tư cách vào học tại học viện Xích Long này”
“Tương ứng với đó nếu như các ngươi có thành tích khảo hạch càng cao thì sẽ được học viện chú trọng bồi dưỡng, được thật nhiều đãi ngộ. Còn đối với những ai không thể vợt qua được ba ải này tất nhiên là không có tư cách chở thành đệ tử của học viện”
“Mà trước mặt các ngươi đây là cửa ải đầu tiền, kiểm tra cốt linh, tu vi và đẳng cấp thiên phú tu luyện của mỗi người. Chỉ cần các ngươi có độ tuổi từ mười tám tới hai mươi tuổi, tu vi không giới hạn và tư chất thiên phú đạt từ Hoàng Cấp cao giai trở nên thì có thể đạt yêu cầu đi vượt qua ải này”
Vừa nhắc tới điều kiện để qua khảo hạch, lập tức khiến cho môn sinh bên dưới như đám người Trần Phong nháo nhác cả lên, ngay cả Trần Phong nghe được cũng phải hít một hơi thật sâu.
Bởi vì điều kiện về thiên phú của tân sinh khi gia nhập học viện thất là rất hà khắc, huyền cấp cao giai, với cái đẳng cấp thiên phú như vậy mà ở Vọng Long Thành đã được coi là thiên phú dị bẩm, được các đại thế lực chú trọng bồi dưỡng.
Vậy mà ở kinh thành này, với mức đố thiên phú như vậy mới chỉ đủ điểu kiện để qua ải thứ nhất mà thôi. Chính vì điều này mới khiến cho Trần Phong thở dài cảm thán không thôi.
“Ở Kinh Thành này đúng là ngọa hổ tàng long, võ đạo phát triển gấp mấy chục lần Vọng Long Thành”
Lại nhắc tới đẳng cấp thiên phú tu luyện của Xích Long Vương Chiều thì cũng được tính như toàn bộ Bách Linh Giới mà nói thì cũng được chia ra làm bốn đại đặng cấp như Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.

Mà mỗi đại đẳng cấp này lại được chia nhỏ ra làm 3 cái tiểu đăng cấp khách nhau như hạ cấp, trung cấp, cao cấp tổng mười hai cái đẳng cấp khác nhau.
Đối với những người luyện võ mà nói đẳng cấp thiên phú này rất quan trọng, nó có thể ảnh hưởng tới cả cuộc đời của người sở hữu chúng. Đơn giản bời vì những người sở hữu cơ thể có đẳng cấp thiên phú tu luyện cao thì thành tựu sau này lại càng cao, ngày sau tu vi và thực lực có thể đạt được tới cảnh giới khó mà tưởng tượng được.
Có thể oai phong một cõi, xưng hùng xưng bá, quát tháo phong vân, nhưng ngược lại, những người kém may mắn hơn, có thiên phú tu luyện đẳng cấp thấp thì tương lai thành tựu trong tu luyện lại có hạn, tương lại chỉ có thể làm tầng lấp thấp trong xã hội.
Có thể thấy được trong thế giới kẻ mạnh luột kẻ yếu như vậy thì đẳng cấp thiên phú đối với người tu luyện mà nói nó còn quan trọng hơn cả tính mạng bản thân họ.
Sau khi Âu Dương Ứng Hùng tỷ mỉ giải đáp thắc mắc trong lòng mọi người rồi mới lần lữa cất cao giọng nói.
“Sau đây cửa khảo hạch chiêu sinh của Xích Long Học Viện chính thức bắt đầu”
Tiếp đó người ta thấy một người đàn ông vẻ vẻ ngoài gần năm mươi, râu dài quanh cằm, khí chất lễ độ bước lên.
“Ta là Lam Cổ Đạo, là đạo sư của học viện, hôm nay là ta chịu trách nhiệm cửa khảo hạch đầu tiên này của các ngươi. Các ngươi đều là những con em, đệ tử tinh anh của các thế lực khắp vương chiều, ta biết các ngươi ở trong gia tộc, hay thế lực của mình được xưng tụng là thiên tài, hưởng hết vinh quang”
“Nhưng hôm nay tại đây, những thân phận đó của các ngươi không thể đại diện cho thiên phú tu luyện của chính các ngươi, cái trụ đá này là công cụ có thể do lường thiên phú cũng như cốt linh của các ngươi, chưa bào giờ xảy ra sai lầm. Vậy trước khi khảo hạch bổn đạo sư có lòng nhắc nhở các ngươi.”
“Những người nào có số tuổi nhỏ hơn mười tám hay lớn hơn hai mươi tuổi tự động lùi lại về sau không cần tham gia khảo hạch. Nếu như ta phát hiện trong số các ngươi tham gia khảo có ý gian lân, có thể sẽ bị học viện nghiêm trị, nhẹ thì bị đánh một chận, còn nặng có thể khiến cho các thế lực như gia tộc hay môn phái sau lưng các ngươi sẽ bị mất tư cách danh ngạnh tham gia vào học viện vào kỳ sau”

Lam Cổ Đạo vừa nói vừa thả ra khí tức trên người ép xuống đám tân sinh dưới quảng trưởng, bán bộ Võ Vương thả ra khí hết sức kinh khủng, tuy nửa bước Võ Vương cảnh còn chưa phải là Võ Vương cảnh nhưng lại có thực lực vượt xa Võ Linh Cảnh cao thủ rất nhiều.
Huống chi bên dưới quảng trường đa số là những tân sinh tham gia khảo hạch vào học viện, tu vi mới chỉ có từ Võ Si Cảnh tới Võ Sư làm sao có thể chịu đựng uy áp từ cao thủ như Lam Cổ Đảo chứ.
Nguyên cả một đám mấy ngàn người khi cảm nhận được khí tức to lớn từ phía Lam Cổ Đạo ép tới điều bị làm cho sắc mặt xanh xao, cả người đổ mồ hôi lạnh như tắm. Tron đó có mấy người thiên phú và tu vi kém một chút lại bị khí tức của đạo sự làm cho ngã gục tại chỗ.
Còn có không ít tân sinh đã quá tuổi tham gia khỏa hạch ban đầu có dị đinh gian lận và tâm lý may mắn để lẻn vào Xích Long Học Viện, đa bị Lam Cổ Đạo dọa cho sợ tới tái xanh mặt tức tốc rời đi.
Trần Phong đứng bên dưới quảng trưởng cảm nhận được khí tức đáng sợ của bán bộ Võ Vương Cảnh cũng khiến cho tim hắn gia tốc tới mấy lần, nhưng nhìn chung Trần Phong hắn vẫn còn dữ được vẻ ngoài bình tĩnh của bản thân. Trần Phong vừa nhìn thấy Lam Cổ Đạo liền nhận ra ông ta là người đại diện cho học viện tới Vọng Long Thành chiêu sinh cách đây hai năm.
Tuy hai năm không gặp nhưng Lam Cổ Đạo đứng trên cao nhìn thấy bóng dáng Trần Phong liền nhận ra hắn bởi vì thiên phú và thực lực của Trần Phong thể hiện ở Vọng Long Thành năm đó ông ta rất thưởng thức.
Không tiếc đưa ra Xích Long Chiêu Sinh lệnh để tặng cho Trần Phong, với lệnh bài đó Trần Phong khi khảo hạch thành công tham gia vào học viện sẽ lập tức chở thành đệ tự hạch tâm của học viện, ngoài việc Lam Cổ Đạo có ấn tượng rất tốt đối với Trần Phong ra điều mà ông ta không thể quên được nhất là năm đó tới Vọng Long Thành thu được đại tỷ của Trần Phong là Trần Linh vào học viện.
Trần Linh vừa tham gia học viện liền đưa tới anh động rất lớn, bởi vì số tuổi của nàng và thiên phú khảo thí được từ nàng càng khiến cho người ta kinh sợ, ngay cả viện trưởng là cao thủ Võ Hoàng Cảnh quanh năm bế quan không ra cũng bị kinh động mà nhận Trần Linh làm đệ tử của mình. Mà cũng chính vì việc Lam Cổ Đạo chiêu thu được Trần Linh vào học viện mới khiến địa vị của ông ta tăng lên rất nhiều.
Ban đầu ông ta chỉ là vị trưởng lão vất vả đi khắp nơi tìm kiếm đệ tử, nhưng hiện tại ông ta đã chở thành Đạo Sư danh gia của học viện được vạn người kính ngưỡng, hơn ai hết Lam Cổ Đạo rất mong chờ sự biểu hiện của Trần Phong ở học viện trong tương lai.
“Được rồi, sau đây ải khảo hạch kiểm tra thiên phú của học viện chính thức bắt đầu. Lưu Hiển Long bước lên phía trước”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.