Lam Cổ Đạo vừa cất tiếng gọi thì từ trong đám tân sinh đi ra một thiếu niên chất phác nhìn khoảng mười tám tuổi, trên người hắn ăn mặc lịch sự, áo lụa, đai ngọc. Nhìn có vẻ như là con em của đại thế lực nào đó, Lưu Hiển Long đi lên trước mặt bao người.
“Có đệ tử”
Lưu Hiển Long lễ phép khom người chắp tay chào hỏi đạo sư rồi đứng nghiêm chờ đợi.
“Ừm, ngươi đi đến gần trụ đá chuyền chân khí bản thân vào đó, lập tức sẽ kiểm tra được thiên phú của ngươi, đi đi”
Lưu Hiển Long tới gần trụ đá to lớn và có vẻ cổ kính trước mặt, bàn tay hắn khẽ đặt lên trụ đá to lớn khẽ chuyền chân khí vào trong đó. Chỉ thấy cả cái trụ đá to lớn đen thùi lùi, sau khi được Lưu Hiển Long chuyền chân khí vào lập tức như được cấp năng lượng mà bắt đầu từ từ sáng lên như ngọn đuốc.
Những tia sáng màu vàng kim bắt đầu từ vị trí bàn tay của Lưu Hiển Long đặt lên sau đó không ngừng lan rộng ra khắp cả trụ đá rồi chúng lại nhanh trong hội tụ lại trung tâm của trụ đá thành một cột sáng thẳng đứng tràn ngập ánh hào quang. Cái cột sáng đó bằng với tốc độ mắt thường có thể trông thấy mà từ từ cao lên, không mất bao lâu thời gian cột sáng đó đã đi lên cao tới tầng thứ nhất, rồi vượt qua lớp hàng rào ngăn cách tầng một và tầng hai của trụ đá mà tiếp tục cao thêm.
Mà bên dưới tất cả tân sinh và quan khách chứng kiến quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037962/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.