Người mà Trần Phong nói chuyện đó là một đệ tử của Trần Gia trước đó hai năm đã tới Kinh Thành vào Xích Long Học Viện cùng Trần Linh có tên là Trần Lâm. Hắn ta là anh họ của Trần Phong và cũng là cháu của một vị trưởng lão Trần Gia có địa vị và thiên phú không thấp. Mà Trần Lầm nhìn thấy Trần Phong và Phạm Ân Lai đang xô xát với nhau và thái độ của tổng quản Tứ Phương Lâu liền và trạng thái ăn mặc của Trần Phong cùng với giọng điệu của Trần Phong vừa nói thì cũng hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
Cũng vì vậy mà cũng khiến cho sắc mặt của Trần Lâm xuất hiện vẻ tức giận và lạng giọng nhìn Trương Minh.
“Trương Minh tổng quản, việc kinh doanh của Tứ Phương Lâu đúng thật là khiến ta ngạc nhiên đó, ngay cả khách quý đã đặt chỗ trước mà cũng bị chặn cửa không cho vào. Các ngươi đây là ý gì?”
Còn Trương Minh nghe được Trần Lâm đi tới ban đầu ông ta chỉ cảm thấy có gì đó không ồn mà từ trong đối thoại ngắn ngủi của Trần Phong và Trần Lâm vừa rồi, với kinh nghiệm xông pha nhiều năm của ông ta liền nhận thấy quan hệ của hai người không tầm thường. Cuối cùng, tới khi Trần Lâm dùng giọng điều cảnh cáo và tức giận thì trong lòng Trương Minh như bị tảng đá đụng chúng cái “Bịch”.
Ông ta vội đi tối gần Trần Lâm cười hòa ái nói.
“Trần Lâm công tử chuyện này chỉ là hiểu lầm mà thôi, lão phu không phải cố ý, ta đúng là sơ ý không nhận ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037955/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.