Đợi cho đám người Trần Phong và Trần Lâm đi cùng đệ tử Trần Gia đi vào Tứ Phương Lâu, không ai để ý tới vẻ mặt của tổng quản Tứ Phương Lâu Trương Minh từ vẻ lấy lòng hòa ái trở nên thâm thúy nhìn thật lâu bóng lưng Trần Phong với vẻ mặt thưởng thức một cách khó hiểu. Sau đó ông ta nhìn qua Phạm Ân Lai với vẻ mặt điểm tĩnh nói.
“Chuyện ban nãy cũng đã rất cảm tạ Phạm Ân Lai công tử, ngươi yên tâm tuy giao dịch của chúng ta chưa hoàn thành nhưng về lời ta đã hứa sẽ vẫn tuân thủ, 50 viên tinh thạch không thiếu một viên sẽ được đưa tới phủ”
Sau đó Trương Minh khoan thai đi về phía trong Tứ Phương Lâu, bỏ lại Phạm Ân Lai với vẻ mặt còn chưa kịp phản ứng, phải một hổi lâu sau Phạm ÂN Lai mới tức giận mà mắng một câu trống không rồi phất tay bỏ đi.
“Khốn Kiếp”
Hôm này Phạm Ân Lai ra đường đúng là gặp phải xui xẻo, tuy thu được năm mươi viên tinh thạch hạ phẩm nhưng thể diện của hắn đã bị mất hết, rõ ràng hắn có tu vi cao hơn Trần Phong lại không thể làm gì đối phương, lại trước mặt Trần Lâm lại cũng phải chịu khúm núm, vì vậy khiến trong ngực Phạm Ân Lai tràn đầy một cục lửa giận không thể giải tỏa ra, hắn chỉ biết chửi một câu thô tục rồi bỏ vẻ Phạm Gia.
Bên trong Tứ Phương Lâu, Trần Phong cùng Trần Lâm và mấy vị để tử Trần Gia đã ngồi vậy quanh bàn tiệc ăn uống sôi nổi.
“Trần Phong đệ, nào ta mời đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-vu-tu-than/1037956/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.