Cơm nước xong, dọn dẹp xong, cũng khôngbiết đã mấy giờ, haizzz, tôi thật chẳng biết phân biệt thời gian ở thờiđại này, thắp đèn dầu lên, làm tôi nhớ đến những chiếc đèn đáng yêu ởđầu giường của tôi. 
Trong phòng chỉ có một chiếc giường duynhất, vậy buổi tối tôi ngủ ở đâu? Còn nhớ lúc trước Nam Cung Vân luônnói về nhà, giờ đã về nhà rồi, anh sẽ lấy tôi sao? Nhưng hiện giờ tôiđã… tôi phải nói với Nam Cung Vân như thế nào? 
Tôi cười buồn, tôi không để ý nhữngchuyện đã xảy ra với tôi ở Vọng mai sơn trang, tôi coi như mình bị chócắn mấy phát, bởi vì tôi là một cô gái hiện đại, nhưng còn Nam Cung Vân? Anh có thể chấp nhận tôi sao? Anh là một người cổ đại chân chính mà! 
Trải qua mấy ngày qua mải lo chạy trốn,tôi không có thời gian mà suy nghĩ vấn đề này nữa, nhưng còn hiện giờ,tôi không thể không nghĩ đến sao? Tôi ngồi trên giường, không rõ tronglòng có cảm giác gì, sợ hãi lẫn chờ mong. 
“Nam Cung Vân, có một số chuyện em cầnphải nói với anh.” Sau một lúc cân nhắc, tôi bắt đầu mở miệng, vẫn lànên thẳng thắn với nhau, tôi không sợ anh để ý đến, nhưng tôi cũng không nên giấu diếm anh, nếu anh để ý, tôi sẽ rời khỏi anh, tôi là một ngườimạnh mẽ, một Trương Tĩnh Chi mạnh mẽ, tôi thầm nói với mình. 
Nam Cung Vân bước tới ngồi bên cạnh tôi. 
“Em không muốn giấu anh điều gì, nếu anhkhông thể tiếp nhận em, hãy thẳng thắn nói cho em biết, em có thể chịuđược. Mấy ngày anh bị nhốt trong đại lao, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15119/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.