Trở về phòng mình, Đường Huyên vừa mới thay đổi y phục đẹp xong. 
“Chúng ta không thể ở chỗ này thêm chútnào nữa, quá nguy hiểm. Cẩn thận không sẽ bị bán cho người khác đấy, cái tên Thôi tài chủ kia hình như là để ý đến cậu lắm…” Tôi còn chưa nóixong bên ngoài có tiếng gõ cửa nhè nhẹ. 
“Huyên tiểu thư, Ngọc Nương mời nàng đến phòng nói chuyện.” Là tiếng của tiểu nha hoàn. 
Tôi vội ra hiệu cho Đường Huyên ý bảo cô ta đừng đi. 
“Ta biết rồi, ngươi nói lại với bà chủ Ngọc Nương, ta sẽ qua đó ngay.” 
Ngoài cửa tiếng tiểu nhà hoàn lên tiếng trả lời rồi đi, tôi tức giận. 
“Lúc này không thể đi được, chúng ta cứtrốn ở trong này được bao lâu hay bấy lâu, bây giờ cứ đi được bước nàohay bước đấy, hơn nữa bên ngoài chưa chắc đã an toàn hơn ở đây đâu.”Đường Huyên lại vô cùng bình tĩnh, “Tôi đi xem xem có chuyện gì, chắc là không có vấn đề gì đâu.” Nói xong đóng cửa đi ra ngoài. 
Tôi càng buồn bực cô ta, trong lòng luôncó cảm giác bất an, từ lúc bị Triệu An nhận nhầm thành người khác tôi đã có dự cảm điềm xấu, Trúc Thanh, người này là ai? Mới nhìn qua cũng nhận ra tên sắc quỷ kia rất coi trọng cô ta. 
Ở trong phòng đợi Đường Huyên được mộtlúc, trong lòng cứ thấy lo lắng không yên, dứt khoát nên đi xem cô ấythế nào, cũng không thể để mặc cô ta ở giữa “bầy sói” được. Tuy tôi vẫnkhông quên được cô ta theo tôi đến nơi này là để đoạt lại Dương Bình của tôi, nhưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-tiec-nguoi-truoc-mat/15085/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.