Cửa phòng vừa mở ra, Tống Hương Li đột nhiên dừng bước lại, hại Chu Huyền Lệ phía sau nhất thời không dừng kịp mà đâm vào nàng.
“Ôi! Nàng –”
“Suỵt, nhỏ tiếng một chút.” Tống Hương Li đột ngột đóng cửa phòng lại, kéo Chu Huyền Lệ bỏ đi.
“Làm gì vậy! Không phải nàng muốn đi tìm Nô Nhi sao? Ban ngày ban mặt, đừngkéo người ta đi làm ‘loại chuyện kia’ chứ, ta sẽ thẹn thùng đấy.”
Hương Li trừng mắt liếc hắn một cái.
Xem hắn nói cái lời quỷ gì kìa, giống như nàng không lúc nào là không thèm muốn hắn vậy.
“Ta không có tâm trạng nói vớ vẩn với huynh, Chu Huyền Lệ, huynh hãy nghecho kỹ đây. Ta bằng lòng gả cho huynh, nhưng có một điều kiện –”
“A! Nàng ‘bằng lòng’ gả cho ta sao?” Hắn cười gượng hai tiếng. “Nàng có mặt mũi nói nhưng ta còn chưa có mặt mũi nghe đâu! Mấy ngày hôm trước không biết là ai khóc lóc chạy tới nói yêu ta nha! Nàng muốn gả nhưng ngườita cũng còn chưa nhất định sẽ chịu lấy đấy! Còn ‘điều kiện’ ư?”
“Chu, Huyền, Lệ –” Tống Hương Li bắt đầu bực mình. “Chỉ với câu nói đó, ngươi đời này cũng đừng hòng lấy được bổn cô nương !”
Ngay tại lúc nàng bỏ mặc mà cúi đầu chạy, Chu Huyền Lệ liền lập tức vươn tay kéo nàng trở lại.
“Bỏ tay hèn hạ của ngươi ra!”
Chu Huyền Lệ không khỏi lắc đầu than thở cười. “Nàng đấy! Tính tình nhưvậy, nếu thực sự lấy nàng rồi, ta còn được sống những ngày tháng yênlành sao?”
“Đã vậy, ta đề nghị ngươi đi lấy thái tử phi dịu dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-no/74333/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.