Lôi Tiêu hiện thời mới chú ý, dưới chân không còn là đại địa trơ trọi mọc đầy cỏ dại mà chuyển thành trắng xám vô số mảng sa thạch tỉ mỉ sắp xếp ngay ngắn không khe hở tạo thành sân. Phía xa, một cái đại môn cực lớn dùng đá dựng thành, kiên cố vững chắc, phỏng theo cách chế tường thành, kéo dài trăm dặm, độ rộng vừa vặn chục người qua lọt. Nhìn sơ tổng thể, nơi đây mười phần cũ kỷ, hơi thở cổ lão phát ra nồng đậm, dấu vết tuế nguyệt không giấu diếm, còn dường như đã từng xảy ra một trận chiến rất lớn, kiến trúc bốn phía mảng lớn đỗ nát, cánh tường bên phải đã sụp xuống hơn chín phần, đao kiếm rơi loạn đầy khắp nơi. Nhưng, bằng vào sự đồ sộ kiến trúc vẫn khiến người ta mơ hồ tự tưởng tượng về thời đại từng huy hoàng, khẳng định bá khí tuyệt luân, Lôi Tiêu còn nghĩ đối với Lôi Thần cung hắn chẳng thua kém bao nhiêu.
Tuy nhiên, vật kinh chấn hơn chính nằm ở tấm hồng bảng treo cao vị trí trung tâm, thứ kia chất liệu, hoa văn hoàn toàn phù hợp tấm lệnh bài nhận từ Đại Kình, thuần khiết một màu đen, ba cái đại chữ lớn nạm đầy tinh thạch đá quý, bá khí uy phong đương nhiên là Vạn Thần Cung không thể khác.
Lôi Tiêu bất động trống khoảng khắc, trống ngực rộn vang hai mắt mở to đến muốn lọt ra ngoài, cảm tưởng gặp phải loại chuyện khó tin nhất trên đời, nhưng, khoé môi mấp máy thoáng cong lên lại giống vui sướng tột độ mà trong nhất thời á khẩu vô ngôn. Loại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106796/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.