Hải dương mênh mông vô cùng tận lại đang trôi nổi một cái thân người.
Lôi Tiêu bị sóng nước xô đẩy qua thật lâu thời gian cuối cùng dạt vào một toà cự đảo. Lại tiếp tục bỏ ra thời gian nữa ngày mới hồi tỉnh, trước tiên dò xét thân thể qua một lượt, xác nhân hoàn hảo vô khuyết, thầm cảm tạ tổ tiên giữ lại cái mạng nhỏ. Nhớ lúc nhận phải Hỗn Thế Chương Ngư nhất kích đã bay rất xa, dường như còn xuyên qua một cái hắc động quái dị, sau, mới hạ lạc hải dương, may mắn hắn bám được khúc cây khô mới bình an trôi dạt, bằng không sớm thành mồi cho cá.
Nghĩ ngợi thật lâu, Lôi Tiêu sau mới chú ý xung quanh, mục trừng khẩu ngốc, chấn động tâm can. Quan cảnh nơi đây thật sự kinh thế hải tục, cự thụ cao ngàn mét tán lá cực đại che khuất cả thiên không, hàng hàng lớp lớp xếp chỉnh tề, thật giống có người cố tình bày bố, tạo thành vô tận sâm lâm. Thảo mộc nơi đây cũng dị thường phát triển, kích thước trung bình đều vượt lên ba mét, Lôi Tiêu miễn cưỡng chỉ đứng đến quá nửa.
“Thật thú vị nha. Chẳng những giữ được cái mạng còn đến được nơi thú vị này, phải đi xem thử một phen, kể lại cho nhị ca nhất định khiến hắn kinh ngạc không thôi.” Lôi Tiêu tự nhủ. Sự tình trước mắt tuy quái dị nhưng phí thường kích thích thiếu niên tính tò mò.
Đi chừng chục dặm, Lôi Tiêu càng thêm hứng thú sôi trào, nơi đây và hắn như một thế giới khác, vạn vật vạn sự ngoài hình dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106795/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.