Xuôi theo cảm xúc Liễu Thuần Thanh, thật lâu sau Lôi Tiêu mới hỏi ra. “Liễu đại ca, nếu sự tình khủng khiếp vậy, sao ngươi vẫn còn….”
Liễu Thuần Thanh cười nhạt. “Ngại cái gì chứ, muốn hỏi sao ta vẫn còn sống chứ gì? Ngươi xem, trên đó là cái gì trước đã?”
Lôi Tiêu theo điểm rơi ngón tay nhìn qua. Vị trí thật cao đặt một cái bài vị khắc đúng ba chữ, Liễu Thuần Thanh. Sắc mặt trở nên tái mét nhìn qua người bên cạnh.
Liễu Thuần Thanh vẫn nhẹ nhàng cười, nhưng, thật sâu ngữ âm nghe ra được sự bi thương cố giấu. “Ta từ ngàn năm trước đã bỏ mạng trong chiến hoả, trùng hợp ta tu luyện Linh Hồn bản nguyên, mượn nhờ thực lực cường đại cùng thiên địa linh khí nồng đậm ở Tử Hồn đảo cưỡng ép lưu lại nhân gian, vì Vạn Khí Tông duy trì hơi tàn, cũng chờ đợi người hữu duyên giúp lần nữa tái hiện quang mang, trả thù mấy cái vô sỉ thế lực kia.
Lôi Tiêu giật nảy mình, bấc giác lùi một bước, thần sắc rơi vào ngưng trọng, nhất thời không biết phải nói gì. Trước chỉ cầu mượn nhờ chút cơ duyên này tu luyện thật tốt luyện khí thuật bản thân, hiện tại thì tốt rồi, đột nhiên trên trời rơi xuống một cái trọng trách nặng hơn Thái Sơn, bản thân phải đi gánh vác một cái siêu cấp tông môn, còn muốn hắn đi đối phó mấy cái cự đầu cổ lão thế lực, có chút quá mức rồi.
Liễu Thuần Thanh có lẽ cảm nhận được ý tứ, khẽ thở dài, một lượt lướt qua mấy cái bài vị, đôi mắt trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106797/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.