Hai tên Thần cảnh cứ vậy kéo ra khổ chiến, đao quang kiếm ảnh chớp động liên hồi, long ngâm thị uy kinh chấn vạn phương. Chiêu số va chạm kéo ra cuồng phong bạo chấn, Lăng Khinh Yên Vân tương đối khoảng cách vẫn bị ảnh hưởng, chao đảo không ngừng. Thoáng cái, qua hơn trăm hiệp, ban đầu, cầm đồng ngang tay, nhưng, càng về sau, Hoa lão ưu thế lộ rõ, bằng vào tu vi t
ích súc mấy chục năm, thâm sâu mạt trắc, lấy đại lực chế nhân, nắm gọn cục diện xoay chuyển trong lòng bàn tay, cửu long tung hoành, long ngâm rợp trời, trái công phải kích, trên cắn dưới xé, bát phương hoàn toàn phong toả kín như tường thành, ruồi bay không lọt, chỉ chừa duy nhất một đầu mộc long thủ hộ.
Cuồng Nộ Vương cũng không phải người yếu, rơi vào hạ phong lại càng đánh càng hăng, điên cuồng bạo phát, bằng vào đao pháp tàn nhẫn, lăng lệ, xử ra từng chiêu không lưu lực nữa điểm, mạnh mẽ trảm loạn giữa vòng vây, đem khoảng cách mười mét quanh thân hoá thành cấm địa, long đầu tuyệt không thể tiến vào nửa phân.
Quan sát địch nhân, Hoa lão không khỏi tán thưởng, đối phương chỉ ngoài ba mươi đã đi đến Thần cảnh cường giả, lại thêm tu luyện Hậu thiên bản nguyên cực kỳ khó khăn, cái này thiên tư nghịch thiên không đủ diễn tả, vượt hơn lão năm đó, mấy cái nhất thế thiên kiêu, Lôi Tường, Lôi Minh, càng lộ ra thấp kém, thua xa chục con phố. Nhưng, Cuồng Nộ Vương biểu hiện càng xuất sắc thì lo lắng trong lòng Hoa lão càng thêm lớn, dựa theo hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106793/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.