“Ầm…..”
Kinh chấn sánh ngang vạn pháo gầm thét, mạnh mẽ chèn ép khiến thiên địa thanh sắc chục dặm khép mình. Kình khí cấp tốc quét ra, nhấc lên sóng dữ, đánh tản hắc vân. Sau, vị trí Lăng khinh Yên Vân bụi mù bay loạn, vừa khoé che giấu hoàn cảnh vật bên trong.
Thanh niên lam y chỉ xem được ba nhịp hô hấp, khuôn mặt nhăn nhó, kiên nhẫn thiếu hết, mạnh mẽ phất tay, dùng cương phong thổi lui bụi mù. Nhưng, ngay sau sự tình khiến hắn tức giận cực độ, con ngươi hẹp dài càng thêm thu lại.
Lăng Khinh Yên Vân bình an vô sự tái hiện, toàn thể nhìn kỹ, không có nửa điểm vết xước. Quanh thuyền, bao bọc một cái quang lung, nửa điểm khói bụi chẳng thể lọt vào, bên ngoài, tản phát khí tức nồng đậm, so sánh Bi Thống Chi Tường lúc trước, chỉ hơn không kém. Mà cái này phương thức phòng ngự, được từ sớm thiết trí, cơ quan sẽ tự động kích hoạt khi gặp nguy.
“Tổ tiên phù hộ, còn tưởng mất luôn cái mạng nhỏ.” Đại Kình buông xuống tảng đá chặn lồng ngực, thở phào nhẹ nhỏm.
Lôi Tiêu tuy sớm biết có loại này cơ quan, nhưng, vẫn kinh sợ không thôi, mừng rỡ không khác Đại Kình.
“Khốn khiếp, đám rùa đen các ngươi còn có trò này. Vậy để ta xem, sẽ trụ được bao lâu.” Lam y nhân tức giận, trợn mắt nhe răng, đáng sợ như tu-la, tay cuộn xoắn linh khí, muốn lần nữa xuất thủ.
Vừa vặn khi này có người từ trong thuyền truyền âm. “Ngươi không phải đến khiêu chiến lão phu sao, giết nhiều người như vậy làm gì chứ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luyen-khi-than-su/1106792/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.