Hà Kiều từ phòng vệ sinh bước ra, cô ngơ ngác nhìn xung quanh, sao lại không có ai? Lưu Thiên Úy và Lâm Y Y đâu?
Cô hoang mang quay lại chỗ ngồi, nhìn thấy Hàn Thiếu Sinh vẫn từ tốn thưởng thức ly rượu bèn cất lời: "Hàn thiếu, các vị khách khác đã đi đâu hết rồi?"
Hàn Thiếu Sinh ngước mắt nhìn cô, nở nụ cười lịch thiệp: "Tôi đã tổ chức một buổi riêng cho Hà tiểu thư đây. Cô có muốn nghe một bản nhạc không?"
Hà Kiều cảm giác không ổn, đôi mắt mèo nhìn nhanh xung quanh: Đám người này trông rất khả nghi, giờ đi ra có lẽ là điều không thể.
Cô mỉm cười nhìn hắn, tựa như con mèo nhỏ ngoan ngoãn: "Được thôi, vậy thì một bản piano nhẹ nhàng có được không? Dạo này tôi khá thích nghe thể loại như vậy."
Hàn Thiếu Sinh nghi hoặc nhìn cô, phút chốc lại hài lòng: "Được chứ. Rất sẵn lòng phục vụ cho tiểu thư xinh đẹp."
Tiếng nhạc du dương hòa cùng tiếng lá cây xào xạc khiến cô có chút bất an. Hà Kiều quyết không ăn uống thêm bất cứ gì, cô chỉ giả lả cười cho qua, chờ đợi đến giờ về nhà.
10 giờ tối đã điểm, Hà Kiều đứng dậy nói: "Hàn tiên sinh, không biết chúng ta có thể về được chưa? Đã muộn rồi."
Hàn Thiếu Sinh cũng không làm khó cô, mở cửa thang máy: "Hà tiểu thư, mời!"
Hà Kiều cảnh giác, cô đứng một bên thang máy, tay không tự chủ được có chút run rẩy. Hắn nhìn thấy vậy, chỉ cười một cái rồi thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-tien-sinh-xin-tu-trong/2861688/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.