Hà Kiều lao nhanh đến cửa sổ, đây là tầng 3 của tòa nhà, nếu nhảy xuống...có thể sẽ chết. Nhìn Hàn Thiếu Sinh đang dần tiến đến, ôm đầu đầy máu loạng choạng cùng tên quay phim, Hà Kiều nhìn vào đường ống nước bên cạnh.
Liều mạng một lần, thà chết cũng không thể để bị làm nhục. Hà Kiều xé rách chiếc váy trắng, buộc xuống đường ống, liều mình nhảy xuống.
Hàn Thiếu Sinh nhìn thấy, sợ hãi chạy đến phía cửa sổ, một tiếng "bịch" thật lớn phát ra. Hắn lao ra khỏi phòng, hét lớn gọi người: "Nhanh xuống sân sau, xem xem cô ta còn sống hay không?"
Những tiếng bước chân dồn dập dần dời đi, từ phía cửa sổ, Hà Kiều vất vả trèo lên, toàn thân cô bị đâm bởi bụi gai hoa hồng thấm đầy máu:
- May mà trước đây có học chút võ nghệ từ Y Y. Không thì bây giờ chết chắc rồi.
Cô mặc kệ những dây leo gai đang đâm vào da thịt, lén lút chạy nhanh ra khỏi phòng. Chạy nhanh ra khỏi quán bar bằng cửa chính, hình ảnh này có vẻ cũng không còn lạ gì tại nơi thác loạn này nữa. Không ai để ý đến cô, nơi xa lạ này cô không có ai giúp đỡ.
Hà Kiều ra đến đường lớn, phát hiện đây là quán bar phía ngoại thành, đèn đường phố thị sáng trưng đang ở rất xa cô.
Không có thời gian suy nghĩ, cô liều mạng chạy về phía trước, chỉ cần có cơ hội được trở về, cô sẽ không từ bỏ.
Quả nhiên, ông trời không phụ lòng người. Giữa khu phố vắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-tien-sinh-xin-tu-trong/2861686/chuong-32.html