Bữa cơm diễn ra rất êm đềm, bé Bánh Ú được các cô chú yêu thương vô cùng, lúc nào trên bát cũng đầy thịt thơm ngon.
Cố Phong Thần đang bận bóc tôm cho vợ, chọt nhớ đến chuyện chiều nay liền hỏi:
- Hà Kiều, có phải tên Hàn Thiếu Sinh đang theo đuổi em không?
- Dạ? Theo đuổi ấy hả? Em nghĩ cái đấy còn chả đáng gọi là theo đuổi.
Vừa nói cô vừa cho miếng thịt nướng được Lưu Thiên Úy cắt ra vào miệng: "Um..ngon tuyệt."
Lâm Y Y còn đang suy tư cắn đũa thì lên tiếng:
- Này, thế bây giờ làm thế nào lấy lại Hà thị? Tên dở hơi kia có cần tiền đâu.
Hà Kiều lại thở dài, cô hết nhìn mọi người xung quanh rồi lại nhìn xuống bát thịt đầy ắp: "Hay là giờ mình đi ăn với hắn một bữa? Một bữa ăn chắc không có chuyện gì đâu nhỉ?"
Lưu Thiên Úy đang cắt thịt liền dừng lại, ánh mắt nhìn cô khó hiểu: "Kiều Kiều, em có chắc không vậy? Nhỡ hắn làm gì em thì sao?"
- Không sao không sao. Mọi người cứ đi theo rồi ăn một bữa ở đấy là được ngay mà.
Hà Kiều nắm lấy tay anh, mỉm cười vui vẻ. Cảnh Nguyên cứ thấp thỏm nhìn em gái, lời muốn nói ra rồi lại thôi.
- Chuyện của Liễu Y Vân...chẳng lẽ em không nhớ sao?
Lưu Thiên Úy đáp lại, bàn tay run rẩy nắm chặt. Anh không muốn chuyện đó xảy ra một lần nữa, Hà Kiều phải được anh bảo hộ thật tốt.
Cô ngập ngừng không biết phải làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-tien-sinh-xin-tu-trong/2861690/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.