Edit: Joly
Việc nghỉ ngơi của Mạnh Tự An vẫn rất lành mạnh. Ngay cả khi ở một nơi khác, hắn vẫn thức dậy đúng giờ lúc 6 giờ sáng. Sau khi uống một tách cà phê đen, hắn xuống bơi ở hồ bơi nước nóng của khách sạn.
Hồ bơi vào sáng sớm rất yên tĩnh, Mạnh Tự An là khách duy nhất. Hắn bơi tới bơi lui bảy tám vòng, khi ngước đầu khỏi mặt nước, hắn thấy trên bờ lấp ló một đôi chân thon thả mang đôi tất len. Hắn đứng hẳn dậy, nhìn thấy Phùng Thế Chân đứng bên hồ bơi, với đôi mắt hằn rõ ánh xanh, rõ ràng là cô đã không ngủ cả đêm.
Mạnh Tự An lau nước trên mặt, cười toe toét với Phùng Thế Chân.
"Cô đến sớm hơn tôi nghĩ."
“Chim thức sớm mới bắt được sâu”. Phùng Thế Chân nói
Mạnh Tự An từ bể bơi đi lên, những giọt nước sáng bóng trượt xuống cơ bắp khỏe khoắn. Phùng Thế Chân bối rối quay đi, tay đưa chiếc khăn tắm cho hắn.
Mạnh Tự An cười thích thú.
Phùng Thế Chân phớt lờ nụ cười của hắn và nói: "Tôi đến tìm anh, không có nghĩa là tôi sẽ làm bất cứ điều gì cho anh. Hai chúng ta đã thanh toán xong nợ nần. Tôi chỉ muốn tìm ra chân tướng của sự việc."
“Sau khi biết sự thật thì sao?” Mạnh Tự An vừa lau mình vừa hỏi, “Dù Dung Định Khôn có phải là cha ruột của cô hay không, nhưng cha ruột của cô đã giết mẹ ruột của cô và còn muốn giết cô. Cô định sẽ làm gì?"
Phùng Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080067/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.