Edit: G
“Thất gia ngàn dặm xa xôi đi lên phía bắc để tìm tôi, chắc chắn không phải chỉ để mời tôi uống cà phê.” Phùng Thế Chân thêm một viên đường vào tách cà phê, “Kỳ thực Thất gia có chuyện cứ việc nói thẳng. Dựa vào quan hệ của hai chúng ta, kỳ thật cũng chẳng cần phải đánh đố nhau làm gì, anh nói phải không?”
Mạnh Tự An cười nhạt, nói: “ Ngày hôm qua tôi tình cờ gặp Dung Gia Thượng trong vũ hội tại nhà của Thị Trưởng thành phố Thượng Hải. Dung thiếu gia mặc dù đã hủy bỏ hôn ước với vị hôn thê của mình, nhưng cũng chẳng thiếu phái nữ vây quanh. Mấy vị danh môn khuê tú cả đêm đều quấn lấy anh ta đâu. Nhưng mà tôi thấy vị tiểu thư Hashimoto của gia đình thương nhân Nhật Bản vẫn là người có hy vọng nhất đấy.”
“Ồ?” Phùng Thế Chân không dao động, “Tôi còn biết rằng dù Dung Định Khôn đã tỉnh, nhưng Dung gia hiện tại vẫn do Dung Gia Thượng làm chủ. Thất gia trước đây đại náo một hồi, cuối cùng ngược lại thành toàn cho Dung Gia Thượng đoạt quyền thượng vị. Trong lòng Thất gia không biết là có cảm nhận gì đây.”
Mạnh Tự An cười khúc khích: “Thế Chân, sau khi cô “trải nghiệm” Dung Gia Thượng, quả thực càng ngày càng trở nên thú vị đó. Có vẻ như phụ nữ vẫn cần được đàn ông dẫn dắt.”
Phùng Thế Chân dùng khăn ăn lau miệng, hờ hững nói: “Thất gia từ Thượng Hải xa xôi chạy đến tận đây, chẳng lẽ chỉ là để đàm luận một chút chuyện phong hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080065/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.