EDIT: BƠ
Rời khỏi thành phố, đoàn xe bắt đầu tăng tốc độ, tiếng “ầm ầm” càng lúc càng dồn dập. Hai bên ngoài cửa sổ, khung cảnh thôn quê của mùa đông đang nhanh chóng lùi xa. Thành phố Thượng Hải phồn hoa, cũng như những ân oán bất hòa đã xảy ra trong thành phố, đều bị họ bỏ lại rất xa.
Tim Phùng Thế Chân không ngừng xôn xao từng nhịp điệu, bàn tay bị Dung Gia Thượng nắm thật chặt, xuyên qua những buồng xe chở hành khách. Cô rất do dự, lại rất mơ hồ, không biết chuyện gì sẽ phát sinh tiếp theo. Sự mong đợi thầm kín sinh ra một niềm phấn khích xấu hổ, nhưng lại không có cách nào để khắc chế. Cô giống như bị thực thi lời chú do Dung Gia Thượng kéo vào. Hai người đều là háo hức, đến mức thu hút sự chú ý của hành khách dọc đường.
Dung Gia Thượng đi đến trước ghế lô dành cho khách quý, lấy vé xe và tiền típ ném cho phụ xe, đẩy cửa buồng xe.
Phùng Thế Chân còn chưa kịp nhận thức được ánh mắt ranh mãnh của phụ xe kia, liền bị Dung Gia Thượng kéo vào trong.
Cánh cửa đóng sầm lại, một lực mạnh đem cô đè lên trên cánh cửa. Nụ hôn nóng bỏng ùn ùn rơi xuống.
Giống như hoả tinh rơi trên đống cỏ khô được rưới dầu. Một tiếng nổ “ầm”, làm đốt lên ngọn lửa cuồng nộ.
Hai người hôn nhau đầy phấn khích, ôm chặt vào nhau. Miệng và lưỡi không ngừng si mê, dây dưa thì thầm với nhau. Giống như một người hít thở khó khăn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3080037/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.