Edit: OwOw
Phùng Thế Chân giả điếc trước lời chế nhạo kia, quay sang tỷ muội Dung gia nói: "Hai em hôm nay ăn mặc giống như tiên tử vậy, nhưng không có bạn nam sao?"
"Có nha." Dung Phương Hoa nói, "Anh Vân Trì đi cùng em, nhưng mà vừa rồi đi gặp thầy của anh ấy, sẽ quay lại sau. Bạn nam của đại tỷ là đại thiếu gia Hashimoto."
Tiếng Trung của đại thiếu gia Hashimoto có lẽ tốt hơn so với các cô em gái của mình, nghe được các cô gái đàm luận về mình, liền ôn hòa hữu lễ hướng bên này khom người.
Phùng Thế Chân nhìn thấy anh ta xanh xao tái mét, môi nhợt nhạt tím tái, dáng người gầy gò, bộ quần áo xộc xệch thẳng tắp trên người, dễ nhận thấy sức khoẻ không được tốt. Dung Phương Lâm thanh xuân mỹ lệ, khỏe mạnh hoạt bát, Dung Định Khôn cho dù nhẫn tâm cũng không đến mức đem một nữ nhi ưu tú như vậy gả cho nhà Hashimoto làm góa phụ.
Dung Phương Lâm kỳ thật cực kì không muốn tới tham gia hội đấu giá. Là Dung Định Khôn vừa dỗ dành vừa thuyết phục, cam đoan chỉ là xã giao lướt qua, tuyệt đối sẽ không đem cô gả cho con ma bệnh kia, lại mua một cái vòng tay kim cương hồng phấn đưa cho nữ nhi. Dung Phương Lâm nhìn đến giá trị kim cương mới lên tinh thần ra cửa.
Phùng Thế Chân không nói ra được thiếu gia Hashimoto và Dung Phương Lâm xứng đôi, đành phải khen tóc mới làm và trang sức của Dung Phương Lâm, và chuyển sang chủ đề này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079997/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.