Edit: Bờ Lu
Đỗ Lan Hinh mặc váy lễ phục Tây phương màu xanh ngọc làm lộ cánh tay cùng bờ vai trơn bóng, ngón tay đeo nhẫn đính hôn kim cương chói lóa, mặt hoa da phấn môi son đỏ, dung nhan mười phần sắc sảo. Phùng Thế Chân một thời gian không nhìn thấy, phát giác cô ấy gầy đi không ít, son phấn dày nặng cũng không che giấu nổi sắc mặt tiều tụy.
“Phùng tiểu thư, không nghĩ lại gặp cô ở đây”. Đỗ Lan Hinh khẽ cười mở lời trước, đánh giá chiếc váy nhiêu vũ được may thủ công tinh xảo trên người Phùng Thế Chân, “Váy này nhìn như tay nghề thợ may Ba Lan trên đường Tây Tứ Xuyên. Thật không ngờ Phùng tiểu thư rời khỏi Dung gia lại càng ngày càng tốt lên đó chứ”.
Dung Gia Thượng lập tức cau mày không vui.
Phùng Thế Chân vẫn hào phóng cười: “Bởi vì bằng hữu kết giao đều hào phóng nên có thể cho tôi mượn váy đẹp”.
Dung Phương Lâm khoác tay Dương Tú Thành vừa cười vừa đi tới: “Em vẫn cảm thấy cô Phùng trang điểm như vậy ngược lại thích hợp hơn. Về sau còn có thể gặp cô ở các vũ hội khác nữa”.
Đỗ Lan Hinh nhẹ giọng cười nhạo: “Phùng tiểu thư nhiều bằng hữu như vậy, váy cho mượn chắc cũng không giống nhau đâu nhỉ”.
Lời này càng nói càng lộ liễu, đến cả khuôn mặt Dung Phương Lâm cũng trầm xuống.
Dung Gia Thượng nhẹ kéo Đỗ Lan Hinh một cái: “Không phải vừa mới nói muốn đi phòng hút hút thuốc sao?”
Đỗ Lan Hinh hừ một tiếng, vẻ mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079986/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.