Edit Mộc Tâm
Một nhân viên của tổ sản xuất trên người mặc vest, tóc hớt lên bước đến cửa xe hơi, với một giọng điệu điệu nhiệt tình nói to “Ôi, chị Lệ của tôi, tổ tông lão phật gia của tôi, cô cuối cùng cũng đến rồi! Người bên trong đã đợi chị lâu lắm rồi đó, đạo diễn Vương còn đang nổi giận kìa.”
“Ông ấy là từ pháo biến ra mà, không nổi giận mới kỳ lạ đó.” Tiêu Bảo Lệ bước xuống xe với vẻ mặt bình thản, nói: “Vị này là bạn tốt của tôi Phùng tiểu thư, đến chơi cùng tôi, cậu cho người chăm sóc cô ấy.”
Nói xong, cô vuốt lại mái tóc xoăn ở bên tai, bước đi uyển chuyển như một nữ thần xông pha trận mạc. Phùng Thế Chân xách túi xách của mình và đi theo sau cô, giống như một trợ lý nhỏ. Hãng phim đã thuê một tòa nhà kiểu phương Tây kiểu Anh trên đường Ngu Viên, nhân viên đoàn phim ồn ào khắp cả căn phòng. Khắp nơi đều là dây điện, trong phòng khách lắp đèn sân khấu rực rỡ, chiếu vào chiếc ghế sofa bọc da cừu màu gụ đắt tiền.
Một người phụ nữ xinh đẹp mặc chiếc áo lông cáo, trang điểm tinh xảo đang ngồi trên ghế sô pha hút thuốc, thấy Tiêu Bảo Lệ đi tới, cười nhạt một cái, nói nhỏ: “Sao cô không đến muộn thêm chút nữa, chúng ta quay luôn cảnh đêm cho rồi,”
Vị minh tinh này Phùng Thế Chân cũng có biết, họ Lâm, nhưng cô ấy không nổi tiếng lắm và cũng không còn quá trẻ.
Tiêu Bảo Lệ nở một nụ cười khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luu-quang-chi-thanh/3079961/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.